Biến đổi cơ cấu xã hội ở Việt Nam trong tiến trình đổi mới
u hướng chung là, tỷ trọng lao
động trong khu vực nhà nước giảm, khu
vực ngoài nhà nước liên tục tăng, lao
động nông nghiệp giảm, lao động công
nghiệp, dịch vụ tăng. Đáng chú ý là sự
tăng nhanh số lượng các doanh nghiệp,
theo đó là tăng số lượng các doanh
nhân. Theo đà phát triển như hiện
nay, mục tiêu 500.000 doanh nghiệp với
cả triệu doanh nhân vào năm 2010-2011
như mục tiêu Đại hội Đảng X đặt ra
chắc chắn là sẽ không chỉ đạt tới mà có
thể còn vượt xa hơn.
Sự lớn mạnh không ngừng của tầng
lớp doanh nhân cũng như sự đa dạng,
phong phú của nó (nguồn gốc xuất thân,
tuổi tác, các đặc trưng theo giới, trình
độ học vấn, quy mô, loại hình, vốn đầu
tư hoạt động, liên kết tổ chức, vùng
miền sản xuất đầu tư, kinh doanh.) sẽ
tạo ra một cục diện mới cho nền kinh tế
cũng như đặt ra những yêu cầu bức
bách hơn đối với những thay đổi trong
chính sách, thể chế pháp luật cho phù
hợp. Sự lớn mạnh này diễn ra không chỉ
ở các địa bàn đô thị, trong các lĩnh vực
công nghiệp, dịch vụ tài chính, kỹ thuật,
công nghệ cao mà cả ở các địa bàn nông
thôn, rừng núi, biên cương, hải đảo, cả
các lĩnh vực nông nghiệp, lâm nghiệp,
thủy sản, cả những nơi chưa đòi hỏi
nhiều đến công nghệ cao, kỹ thuật cao,
nguồn nhân lực chất lượng cao. Một số
tác giả của các bài báo gọi họ là "tầng
lớp trung lưu" và họ nhận định rằng: Sự
lớn mạnh của tầng lớp này sẽ góp phần
thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tăng
cường sức mạnh tổng hợp của đất nước;
tạo ra được nhiều việc làm, hạn chế thất
nghiệp góp phần ổn định xã hội, giảm
thiểu những căng thẳng xã hội, nhất là
áp lực về việc làm; thúc đẩy cải cách
kinh tế, đổi mới thể chế, thủ tục hành
chính, hoàn thiện các chính sách, thúc
đẩy sự liên kết 4 nhà: nhà nông, nhà
nước, nhà doanh nghiệp, nhà khoa học;
đóng góp to lớn vào nguồn thu ngân
sách nhà nước thông qua việc nộp thuế
cũng như nhiều hoạt động phúc lợi xã
hội, cứu trợ xã hội, từ thiện xã hội.
Phải thấy rằng, tầng lớp doanh nhân
đang trở thành một lực lượng chủ công,
đội quân xung kích trong công cuộc phát
triển kinh tế – xã hội nước ta.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Biến đổi cơ cấu xã hội ở Việt Nam trong tiến trình đổi mới
Biến đổi cơ cấu xã hội ở Việt Nam trong tiến trình đổi mới Nguyễn Đình Tấn(*) ơ cấu xã hội, biến đổi cơ cấu xã hội là những chủ đề lớn, nhạy cảm và mang tính "cốt lõi", "căn cốt" của xã hội học nói riêng, của các khoa học xã hội và nhân văn nói chung. Nghiên cứu cơ cấu xã hội, biến đổi cơ cấu xã hội để hiểu đ−ợc những đặc tr−ng, đặc tính của xã hội, để đánh giá đ−ợc trình độ phát triển của xã hội, để chỉ ra đ−ợc sự cân bằng hay những nghiêng lệch trong xã hội. Đó cũng là “chìa khoá” để hiểu đ−ợc biến đổi xã hội, từ đó cho phép Đảng và Nhà n−ớc cũng nh− các tổ chức đoàn thể xã hội đ−a ra đ−ợc những dự báo xã hội; trên cơ sở đó có những cơ sở khoa học cần thiết để đề ra các chính sách, giải pháp nhằm thúc đẩy xã hội phát triển theo h−ớng năng động, tích cực, tiến bộ, đồng thời hoá giải những xu h−ớng thoái bộ, bất ổn hoặc nguy cơ đổ vỡ xã hội. Trên cơ sở phân tích lý luận và khái quát hoá thực tiễn biến đổi cơ cấu xã hội n−ớc ta thời kỳ đổi mới, chúng tôi xin nêu ra một số nét biến đổi chính trong các phân hệ cơ cấu xã hội cơ bản ở n−ớc ta hiện nay với hy vọng cung cấp một nguồn tham khảo bổ ích cho việc tái cấu trúc lại cơ cấu xã hội theo h−ớng phù hợp với xu h−ớng hội nhập, đổi mới toàn diện nền kinh tế xã hội đất n−ớc trong thời gian tới.(*) I. Biến đổi cơ cấu xã hội giai cấp, giai tầng xã hội Từ Đại hội Đảng VI (Đại hội đổi mới năm 1986), đặc biệt là từ những năm 90 (thế kỷ XX) đến nay, theo các số liệu từ Tổng cục Thống kê, có thể thấy cơ cấu xã hội giai cấp, giai tầng xã hội ở n−ớc ta đã có những biến đổi đáng kể. Tỷ trọng c− dân nông nghiệp từ chỗ chiếm xấp xỉ 70% tr−ớc đây đã giảm xuống chỉ còn 50% (năm 2007), tỷ trọng lao động công nghiệp, xây dựng và dịch vụ từ chỗ còn hết sức bé nhỏ tr−ớc đổi mới đều đã tăng lên mức 30% trong nền kinh tế (năm 2007). Năm 2009, −ớc tính lao động công nghiệp khoảng trên 12,5 triệu ng−ời, lao động dịch vụ cũng ở mức t−ơng tự khoảng 12 triệu ng−ời. Nh−ng điều đáng nói là ở chỗ: tỷ trọng lao động công nghiệp (thực chất là lao động của ng−ời công nhân, giai cấp công nhân theo cách nói truyền thống) và lao động dịch vụ sẽ còn tiếp tục tăng lên mạnh mẽ trong những năm tới, tỷ trọng lao động nông nghiệp sẽ tiếp tục giảm. Cho đến nay, cả n−ớc đã có hàng trăm ngàn (*) GS., TS., Viện tr−ởng Viện Xã hội học, Học viện Chính trị-Hành chính quốc gia Hồ Chí Minh. C 4 Thông tin Khoa học xã hội, số 3.2010 doanh nghiệp, 3 triệu hộ sản xuất kinh doanh với hàng triệu doanh nhân. Lực l−ợng lao động trong khu vực nhà n−ớc chỉ ở mức 3,975 triệu ng−ời (năm 2007). Trong khi đó lao động khu vực ngoài nhà n−ớc (cùng năm) là 40,197 triệu ng−ời, −ớc tính năm 2009 có thể là 41- 42 triệu lao động, lớn gấp 10 lần lực l−ợng lao động khu vực nhà n−ớc, chiếm tuyệt đại lực l−ợng lao động toàn xã hội. Xu h−ớng chung là, tỷ trọng lao động trong khu vực nhà n−ớc giảm, khu vực ngoài nhà n−ớc liên tục tăng, lao động nông nghiệp giảm, lao động công nghiệp, dịch vụ tăng. Đáng chú ý là sự tăng nhanh số l−ợng các doanh nghiệp, theo đó là tăng số l−ợng các doanh nhân... Theo đà phát triển nh− hiện nay, mục tiêu 500.000 doanh nghiệp với cả triệu doanh nhân vào năm 2010-2011 nh− mục tiêu Đại hội Đảng X đặt ra chắc chắn là sẽ không chỉ đạt tới mà có thể còn v−ợt xa hơn. Sự lớn mạnh không ngừng của tầng lớp doanh nhân cũng nh− sự đa dạng, phong phú của nó (nguồn gốc xuất thân, tuổi tác, các đặc tr−ng theo giới, trình độ học vấn, quy mô, loại hình, vốn đầu t− hoạt động, liên kết tổ chức, vùng miền sản xuất đầu t−, kinh doanh...) sẽ tạo ra một cục diện mới cho nền kinh tế cũng nh− đặt ra những yêu cầu bức bách hơn đối với những thay đổi trong chính sách, thể chế pháp luật cho phù hợp. Sự lớn mạnh này diễn ra không chỉ ở các địa bàn đô thị, trong các lĩnh vực công nghiệp, dịch vụ tài chính, kỹ thuật, công nghệ cao mà cả ở các địa bàn nông thôn, rừng núi, biên c−ơng, hải đảo, cả các lĩnh vực nông nghiệp, lâm nghiệp, thủy sản, cả những nơi ch−a đòi hỏi nhiều đến công nghệ cao, kỹ thuật cao, nguồn nhân lực chất l−ợng cao. Một số tác giả của các bài báo gọi họ là "tầng lớp trung l−u" và họ nhận định rằng: Sự lớn mạnh của tầng lớp này sẽ góp phần thúc đẩy tăng tr−ởng kinh tế, tăng c−ờng sức mạnh tổng hợp của đất n−ớc; tạo ra đ−ợc nhiều việc làm, hạn chế thất nghiệp góp phần ổn định xã hội, giảm thiểu những căng thẳng xã hội, nhất là áp lực về việc làm; thúc đẩy cải cách kinh tế, đổi mới thể chế, thủ tục hành chính, hoàn thiện các chính sách, thúc đẩy sự liên kết 4 nhà: nhà nông, nhà n−ớc, nhà doanh nghiệp, nhà khoa học; đóng góp to lớn vào nguồn thu ngân sách nhà n−ớc thông qua việc nộp thuế cũng nh− nhiều hoạt động phúc lợi xã hội, cứu trợ xã hội, từ thiện xã hội... Phải thấy rằng, tầng lớp doanh nhân đang trở thành một lực l−ợng chủ công, đội quân xung kích trong công cuộc phát triển kinh tế – xã hội n−ớc ta. Đội quân này cùng với những ng−ời lao động −u tú khác đang “nổi lên”, “trội v−ợt” lên từ khắp các giai cấp, tầng lớp xã hội hợp thành một tầng lớp xã hội “−u trội”- tầng lớp bao gồm những phần tử năng động nhất, tài hoa, xuất sắc nhất. Họ trở thành những mạnh th−ờng quân, những đầu tàu thật sự sung mãn, khoẻ mạnh, đi tiên phong trong tất cả các hoạt động xã hội. Họ sẽ là ng−ời lôi kéo, dẫn dắt mỗi nhóm xã hội cũng nh− toàn xã hội đi lên. Sự hình thành tầng lớp xã hội "−u trội" gắn chặt với quá trình hình thành cấu trúc phân tầng xã hội hợp thức. Tầng lớp −u tú này cần phải đ−ợc Đảng, Nhà n−ớc và các đoàn thể xã hội nhìn nhận một cách đúng đắn, đánh giá đúng tài năng, công lao và những giá trị đóng góp của họ, tôn vinh họ, vinh danh họ. Đồng thời, cần phải chú ý theo dõi, thu Biến đổi cơ cấu xã hội... 5 hút, đào tạo, sắp xếp, bổ nhiệm họ vào các vị trí then chốt trong bộ máy của Đảng và Nhà n−ớc. Nếu họ là doanh nhân, nhà khoa học, chúng ta cần có các chính sách an toàn, thông thoáng, tạo điều kiện để họ có thể phát huy cao nhất năng lực kinh doanh và sáng tạo của mình. Cần phải tạo ra cho họ những hành lang, môi tr−ờng rộng rãi, những −u đãi về thuế, vốn, những t− vấn và hỗ trợ pháp lý và những chế tài bảo vệ họ khi lợi ích của họ bị đe dọa, xâm hại. Thiết nghĩ, Đảng và Nhà n−ớc Việt Nam nên sớm chỉ đạo cho các nhà khoa học, các nhà lý luận nghiên cứu thật sự sâu sắc, thấu đáo, từ đó tiến hành tổng kết, đánh giá và rút ra những nhận định thật sự khách quan, toàn diện, khoa học về tầng lớp xã hội này. Chúng tôi tin t−ởng rằng, những đánh giá chính thức, đúng đắn và kịp thời của Đảng và Nhà n−ớc ta sẽ có ý nghĩa thực sự quan trọng trong việc giải toả, tháo gỡ những băn khoăn, xao động của không ít cán bộ, đảng viên hiện nay đối với họ. Song hành với sự hình thành nhóm xã hội "v−ợt trội", tầng lớp xã hội "−u trội" là sự xuất hiện một cách tất yếu, không tránh khỏi các nhóm xã hội "yếu thế", tầng lớp xã hội “yếu thế”. Những nhóm xã hội này đ−ợc hình thành từ khắp các giai cấp, tầng lớp, tổ chức, nghề nghiệp nh− công nhân, nông dân, trí thức, công chức, thợ thủ công, tiểu th−ơng, tiểu chủ... Đó là những ng−ời không có nghề nghiệp ổn định, học vấn, tay nghề thấp, không có tay nghề hoặc có nghề rồi song ch−a kiếm đ−ợc việc làm... Đó là những ng−ời sống trong các gia đình đông con, ít nhân lực lao động, đông nhân khẩu phụ thuộc, sức khoẻ yếu, hay ốm đau, hoặc gia đình có nhiều ng−ời đau bệnh, tàn tật, gặp nhiều rủi ro, thiên tai, địch hoạ... Đó là những ng−ời sống ở vùng sâu, vùng xa, đất đai cằn cỗi, thời tiết khắc nghiệt, địa hình chia cắt, giao thông đi lại khó khăn, cơ sở hạ tầng thấp kém, phong tục làm ăn lạc hậu... Họ có thể là những ng−ời dân ở diện "giải toả" đất đai, nhà ở..., sang môi tr−ờng sống mới họ ch−a đ−ợc đào tạo nghề nghiệp, ch−a đ−ợc chuẩn bị về mặt tâm lý để thích nghi và hội nhập với nơi ở mới. Họ có thể là những doanh nhân, những tiểu th−ơng, tiểu chủ, thợ thủ công làm ăn thua lỗ, tụt hậu về mặt kỹ thuật, công nghệ, không theo kịp hoặc không đủ năng lực cạnh tranh để tồn tại và phát triển. Họ cũng có thể là những ng−ời thuộc diện chính sách xã hội nh− th−ơng binh, gia đình liệt sĩ, những ng−ời có công với cách mạng..., nay thiếu sức khoẻ, học vấn, chuyên môn nghề nghiệp... Những ng−ời thuộc các nhóm xã hội, tầng lớp xã hội “yếu thế” này khá đông đảo và đang là một hiện t−ợng xã hội nhức nhối, là nỗi băn khoăn, lo lắng và mối quan ngại cho nhiều nhà lãnh đạo, quản lý ở các tổ chức, địa ph−ơng cũng nh− Đảng, Nhà n−ớc và các tổ chức xã hội. II. Biến đổi cơ cấu xã hội dân số ở Việt Nam Sự biến đổi cơ cấu dân số ở n−ớc ta trong vài thập kỷ qua biểu hiện rõ nhất và đáng chú ý nhất là trong cơ cấu tuổi, cùng với đó là những biến đổi nhẹ trong cơ cấu giới tính, sau nữa và gắn với nó là sự biến đổi trong mức sinh, mức tử. Do thành quả của công tác dân số và KHHGĐ trên phạm vi toàn xã hội, đặc biệt rõ nét là từ sau Nghị quyết Trung −ơng 4 khoá VII (năm 1993), mức 6 Thông tin Khoa học xã hội, số 3.2010 sinh giảm liên tục, mức tử cũng giảm, đời sống nhân dân không ngừng đ−ợc cải thiện, tuổi thọ bình quân của ng−ời dân tăng đáng kể... đã dẫn đến sự thay đổi lớn trong cơ cấu tuổi của dân số n−ớc ta. Tỷ trọng dân số phụ thuộc (bao gồm nhóm dân số d−ới 15 tuổi, cộng với số ng−ời trên 60 tuổi) từ 49,6% dân số (năm 1979) giảm xuống 35% dân số (năm 2007). Tỷ trọng dân số trong độ tuổi lao động (bao gồm những ng−ời từ 15 đến d−ới 60 tuổi) tăng nhanh từ 50,4% (năm 1979) lên 65% (năm 2007) (1). Những thay đổi về cơ cấu tuổi trên đây chứng tỏ Việt Nam không còn là một quốc gia dân số trẻ mà đang b−ớc vào giai đoạn "d− lợi dân số" (các nhà nhân khẩu học gọi đó là thời kỳ dân số vàng). "D− lợi nhân khẩu" hay "lợi tức nhân khẩu" là giai đoạn tỷ trọng trẻ em d−ới 15 tuổi ít hơn 30% và tỷ trọng ng−ời cao tuổi từ 65 tuổi trở lên ít hơn 15%. Năm 2007, trẻ em d−ới 15 tuổi ở n−ớc ta là 25,5%, ng−ời cao tuổi trên 65 tuổi là 7,2%. Cơ cấu dân số vàng hay còn gọi là d− lợi dân số là khái niệm dùng để chỉ một dân số có ng−ời lao động (từ 15-59 tuổi) đạt tỷ lệ cao nhất, và nhóm dân số phụ thuộc ở mức thấp nhất (những ng−ời có độ tuổi từ 0 đến 14 tuổi và từ 60 tuổi trở lên) (1, 2). Sự phát triển của mỗi quốc gia phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó đáng kể nhất và trực tiếp nhất là nguồn lực con ng−ời (nguồn lực lao động, bao gồm cả số l−ợng lao động và chất l−ợng lao động). Nguồn lực lao động lại đ−ợc xem xét trong mối quan hệ với nhóm dân số phụ thuộc (ch−a lao động hoặc thôi lao động). Tỷ số phụ thuộc là một trong các chỉ tiêu đánh giá chất l−ợng dân số, cho biết gánh nặng của dân số trong độ tuổi có khả năng lao động đối với nhóm dân số ngoài độ tuổi lao động. Tỷ lệ dân số phụ thuộc ở n−ớc ta ch−a bao giờ đạt ở mức thấp 54% (nh− năm 2007), thấp hơn nhiều so với 98% (năm 1979) và đây là khởi đầu của một thời kỳ "d− lợi dân số", "cơ cấu dân số vàng" (1, 2). Cơ cấu dân số này đã và đang tác động mạnh mẽ đến sự phát triển kinh tế xã hội n−ớc ta. Đó có thể sẽ là cơ hội để chúng ta cất cánh tăng khoảng 1/3 mức tăng tr−ởng kinh tế hàng năm và kéo dài khoảng 30 năm nh− những con hổ châu á (Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc) mấy thập kỷ tr−ớc đây nhờ nguồn lao động dồi dào, đông đảo, lại “mang vác” nhóm dân số phụ thuộc ít nhất. Một số nhà khoa học cho rằng, thời kỳ vận hội do d− lợi dân số ở Việt Nam mang lại sẽ kéo dài khoảng 30 năm: từ năm 2010 đến năm 2040. Với vận hội này, nếu Chính phủ có chính sách tốt trên cả 3 lĩnh vực: giáo dục-đào tạo, kinh tế-xã hội và quản lý thì −ớc mơ hoá rồng của n−ớc ta không còn chỉ là mong muốn mà có thể sẽ trở thành hiện thực. Chính sách giáo dục, đào tạo tốt nhằm sớm đ−a nhóm dân số trẻ n−ớc ta trở thành một lực l−ợng lao động có trình độ học vấn, tay nghề cao, chuyên môn giỏi, năng động thị tr−ờng, lao động có năng suất cao. Chính sách kinh tế và chính sách xã hội tốt để khuyến khích các doanh nghiệp mở mang đầu t− và tạo ra nhiều việc làm; tạo môi tr−ờng thông thoáng, linh hoạt để lực l−ợng lao động trẻ tìm đ−ợc việc làm, cơ động, linh hoạt trong thị tr−ờng việc làm. Chính sách quản lý vĩ mô và vi mô tốt nhằm tăng c−ờng pháp luật, đổi mới thể chế, tăng hiệu lực quản lý, giảm thiểu sự Biến đổi cơ cấu xã hội... 7 phiền hà, tham nhũng, kết hợp tốt giữa các nhà (nhà n−ớc, nhà doanh nghiệp, nhà khoa học), kết hợp tốt giữa các chủ doanh nghiệp với chính quyền sở tại và ng−ời lao động... Nh−ng "cơ cấu dân số vàng" của chúng ta cũng có thể sẽ là một thách thức lớn, nếu chúng ta không làm tốt ba vấn đề nói trên. Bởi lực l−ợng lao động đạt mức tối đa (−ớc tính mỗi năm tăng thêm khoảng 1,6 triệu lao động), song Nhà n−ớc, các tổ chức đoàn thể xã hội không tạo đủ việc làm cho ng−ời lao động hoặc chỉ tạo ra những việc làm nhàm chán, thu nhập thấp, điều kiện làm việc yếu kém, tham nhũng tràn lan... thì nguy cơ khủng hoảng, đổ vỡ, rối loạn xã hội sẽ là điều bất khả kháng. III. Biến đổi cơ cấu xã hội lãnh thổ và các phân hệ cơ cấu xã hội cơ bản khác Cùng với quá trình công nghiệp hoá, hiện đại hoá, mạng l−ới đô thị quốc gia đã đ−ợc mở rộng, từ 629 đô thị chiếm 20,7% (năm 1999) tăng lên 754 đô thị chiếm xấp xỉ 30% (năm 2009). Đô thị loại một tăng thêm 5 đô thị, trong khi đó đô thị loại năm tăng thêm 99 đô thị. Kéo theo đó là sự gia tăng liên tục quy mô dân số đô thị, từ 14,9 triệu ng−ời (năm 1998) lên 23,9 triệu ng−ời chiếm 20/7% dân số cả n−ớc (năm 2005), −ớc tính khoảng 25-26 triệu ng−ời chiếm khoảng 29% dân số cả n−ớc (năm 2009). Tăng tr−ởng kinh tế trung bình ở khu vực đô thị đạt từ 12-15%, cao gấp 1,5-2 lần so với mặt bằng chung của cả n−ớc (năm 2007), và đạt khoảng 8-10% (năm 2009). Hiện nay, nguồn thu đô thị chiếm tỷ lệ 70% trong cơ cấu GDP cả n−ớc. Sự phát triển kinh tế đô thị đã và đang tạo ra hàng triệu việc làm cho ng−ời lao động, góp phần quan trọng trong việc duy trì sự ổn định và phát triển của xã hội (3, tr.4). Ngoài 3 vùng kinh tế trọng điểm, hàng chục khu kinh tế với hàng trăm các đô thị lớn, nhỏ mọc lên và đ−ợc mở rộng, kéo theo là sự phát triển cơ sở hạ tầng nhà x−ởng, khu công nghiệp... đã làm cho cơ cấu lãnh thổ n−ớc ta có sự thay đổi khá mạnh mẽ. C− dân nông thôn giảm, c− dân đô thị, lối sống đô thị tăng. Đây là thời kỳ đô thị hoá mạnh mẽ nhất ở n−ớc ta. Nó sẽ còn mang lại nhiều thay đổi căn bản (cả những cơ hội, cũng nh− thách thức) cho con ng−ời Việt Nam, xã hội Việt Nam. Nó sẽ là dấu hiệu tốt, triển vọng tốt nếu quá trình đô thị hoá đ−ợc gắn kết chặt chẽ với quá trình CNH, HĐH, phản ánh tính tất yếu kinh tế-chính trị, xã hội và đ−ợc quy hoạch, điều hành, quản lý một cách bài bản, khoa học, không "nhảy cóc". Nếu không, nó sẽ là nguy cơ của những vấn nạn về ô nhiễm môi tr−ờng, ách tắc giao thông, tệ nạn xã hội, tình trạng thiếu việc làm, thiếu điện, thiếu n−ớc, lai căng văn hoá và những vấn đề bức xúc đáng cảnh báo khác... Biến đổi cơ cấu xã hội lãnh thổ là một trong những chỉ báo hết sức quan trọng để có thể xem xét và dự báo bao giờ Việt Nam sẽ trở thành con rồng, con hổ của khu vực. Đó cũng là chỉ báo đánh giá trình độ văn minh mà chúng ta sẽ đạt đ−ợc ở mức độ nào sau nhiều năm tìm tòi, đổi mới. Nghiên cứu sự biến đổi cơ cấu xã hội, chúng ta cũng cần phải xem xét những biến đổi trong cơ cấu xã hội tôn giáo ở n−ớc ta - một quốc gia đa tôn giáo (với 6 tôn giáo lớn: Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Tin Lành giáo, Hồi giáo, Hoà Hảo giáo, Cao Đài giáo) trong thời kỳ 8 Thông tin Khoa học xã hội, số 3.2010 mở cửa đang có rất nhiều sự biến đổi. Từ năm 2007 đến nay, đã có thêm nhiều tôn giáo với hàng chục các tổ chức tôn giáo, “nhánh phái tôn giáo” khác nhau đ−ợc Nhà n−ớc chính thức thừa nhận và đi vào hoạt động. Chính trong bối cảnh này, Đảng và Nhà n−ớc ta cần chăm chú theo dõi và có những chính sách thông minh, trí tuệ nhằm hoá giải đ−ợc những mâu thuẫn, xung đột, tăng tính đồng thuận xã hội, xây dựng vững chắc khối đại đoàn kết toàn dân tộc, kết hợp hài hoà giữa đời và đạo, đạo pháp và CNXH. Song hành với sự biến đổi cơ cấu xã hội tôn giáo là sự biến đổi không kém phần quan trọng trong cơ cấu xã hội dân tộc. Một quốc gia 54 dân tộc phải đối mặt với rất nhiều thách thức của đổi mới, mở cửa, hội nhập khu vực, quốc tế. Các lực l−ợng thù địch luôn tìm mọi cách “chọc” vào những điểm yếu, những sơ hở trong các chính sách và sự vận hành chính sách dân tộc, tôn giáo ở n−ớc ta để kích động chủ nghĩa dân tộc cực đoan, gây chia rẽ, mất đoàn kết làm yếu đi sức mạnh của quốc gia, dân tộc chúng ta. Tr−ớc bối cảnh hiện nay, việc nắm chắc các quan điểm về đoàn kết dân tộc của Đảng, những chỉ đạo sâu sắc và chân thực trong các Di huấn t− t−ởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh, tập hợp một cách thông minh, khoa học, nhất quán, trung thực các dân tộc xung quanh ngọn cờ đại đoàn kết toàn dân tộc của Đảng d−ới ánh sáng của đổi mới - đó là những điều kiện tiên quyết và con đ−ờng duy nhất đúng đắn đ−a đất n−ớc đi đến xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội, một xã hội t−ơi đẹp, nhân văn, “nhân đạo hoàn bị” mà chúng ta quyết tâm h−ớng tới. Tài liệu trích dẫn 1. Tổng cục Thống kê. Tổng điều tra dân số và nhà ở 1979, 1989, 1999 và Điều tra biến động dân số – Kế hoạch hoá gia đình 2007. 2. UNDP. Human Development Report 1998-2008. 3. Tạp chí Xây dựng, số 11/2009.
File đính kèm:
- bien_doi_co_cau_xa_hoi_o_viet_nam_trong_tien_trinh_doi_moi.pdf