Đánh giá biến đổi hoá học của nước trong quá trình hoạt hoá bằng Plasma lạnh
Nước hoạt hoá plasma (PAW) đang được nghiên cứu để xử lý nhiễm khuẩn với rất nhiều tiềm
năng ứng dụng. Chất lỏng hoạt hoá plasma (PAL) trong đó có PAW cho thấy khả năng chống lại rất
nhiều vi sinh vật. PAL được chế tạo bằng phương pháp tương tác plasma lạnh với chất lỏng. Tính
kháng khuẩn và ứng dụng của PAL phụ thuộc rất nhiều vào thành phần hoạt chất của PAL chủ yếu là
các chất oxy và nitơ hoạt động (RONS) sinh ra trong quá trình plasma tương tác với chất lỏng. Có
nhiều phương pháp đánh giá nồng độ của RONS, chúng tôi đề xuất phương pháp sử dụng quang phổ
hấp thụ UV-vis để xác định 3 thành phần chính của RONS là H2O2, NO3- và HNO2-. Kết quả cho
thấy bằng cách đo phổ hấp thụ chúng ta có thể dễ xác định và nồng độ RONS trong PAW và sự thay
đổi của chúng theo thời gian.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Đánh giá biến đổi hoá học của nước trong quá trình hoạt hoá bằng Plasma lạnh
THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 32 Số 58 - Tháng 03/2019 Nước hoạt hoá plasma (PAW) đang được nghiên cứu để xử lý nhiễm khuẩn với rất nhiều tiềm năng ứng dụng. Chất lỏng hoạt hoá plasma (PAL) trong đó có PAW cho thấy khả năng chống lại rất nhiều vi sinh vật. PAL được chế tạo bằng phương pháp tương tác plasma lạnh với chất lỏng. Tính kháng khuẩn và ứng dụng của PAL phụ thuộc rất nhiều vào thành phần hoạt chất của PAL chủ yếu là các chất oxy và nitơ hoạt động (RONS) sinh ra trong quá trình plasma tương tác với chất lỏng. Có nhiều phương pháp đánh giá nồng độ của RONS, chúng tôi đề xuất phương pháp sử dụng quang phổ hấp thụ UV-vis để xác định 3 thành phần chính của RONS là H2O2, NO3- và HNO2-. Kết quả cho thấy bằng cách đo phổ hấp thụ chúng ta có thể dễ xác định và nồng độ RONS trong PAW và sự thay đổi của chúng theo thời gian. I. PLASMA LẠNH VÀ NƯỚC HOẠT HOÁ PLASMA 1.1. Plasma lạnh và ứng dụng Plasma là trạng thái thứ tư (bên cạnh rắn, lỏng, khí) trong đó các chất bị ion hóa, nhiều phân tử hay nguyên tử chỉ còn lại hạt nhân; các electron chuyển động tương đối tự do giữa các hạt. Plasma được tạo thành từ chất khí bị ion hóa bao gồm các thành phần như: ion dương, ion âm, điện tử và các phân tử hay nguyên tử trung hoà. Mức độ ion hóa chất khí có thể thay đổi từ 100% (ion hóa hoàn toàn) đến giá trị rất thấp chỉ vài phần triệu (ion hóa một phần). Năm 1879, plasma lần đầu tiên được mô tả bởi nhà hóa học và vật lý người Anh William Crookes. Trên trái đất, loại vật chất này không nhiều, chỉ có ở vùng cực quang vùng núi lửa hoặc chớp điện mới có thể tìm thấy chúng, thế nhưng trong vũ trụ, thế lực của chúng rất to lớn, khoảng 99,9% vật chất trong toàn vũ trụ đều ở vào trạng thái plasma. Nếu sự ion hóa được xảy ra bởi việc nhận năng lượng từ các dòng vật chất bên ngoài, như từ các bức xạ điện từ thì plasma còn gọi là plasma nhiệt độ thấp. Nếu sự ion hóa xảy ra do va chạm nhiệt giữa các phân tử hay nguyên tử ở nhiệt độ cao thì plasma còn gọi là plasma nóng. Các ví dụ về plasma dễ thấy nhất là mặt trời, các ngôi sao, đèn huỳnh quang và sét. Hình 1. Thành phần vật chất cấu thành plasma ĐÁNH GIÁ BIẾN ĐỔI HOÁ HỌC CỦA NƯỚC TRONG QUÁ TRÌNH HOẠT HOÁ BẰNG PLASMA LẠNH THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 33Số 58 - Tháng 03/2019 Phụ thuộc vào hiệu suất trao đổi năng lượng giữa các thành phần của plasma, plasma được phân thành plasma phi nhiệt và plasma nhiệt. Đối với plasma nhiệt, nhiệt độ của điện tử bằng với nhiệt độ của ion và nhiệt độ của chất khí. Đối với plasma lạnh, nhiệt độ điện tử đạt giá trị rất lớn trong khi ion và chất khí có nhiệt độ xấp xỉ môi trường. Trong những năm gần đây, nghiên cứu plasma lạnh để xử lý nước là chủ đề thu hút sự quan tâm của nhiều nhà khoa học trên thế giới. Ở Việt Nam plasma lạnh đang được triển khai ứng dụng trong các lĩnh vực khác nhau, đặc biệt là trong việc diệt khuẩn thay thế kháng sinh. Plasma lạnh được chứng minh có tác dụng ức chế rất nhiều vi sinh vật, cả bào tử và virus. Electron, ion có động năng lớn, tia UV trong plasma bắn phá thành tế bào tạo ra các gốc oxy hoá bậc cao phá vỡ cấu trúc DNA, thành tế bào và các liên kết giữa các thành phần trong tế bào gây tổn thương không phục hồi và gây ra chết vi sinh vật. 1.2. Nước hoạt hoá plasma Nước được hoạt hoá bằng plasma (PAW) đang được nghiên cứu để xử lý nhiễm khuẩn cho thực phẩm [1] và cho các ứng dụng y tế [2]. PAW được tạo ra rất đơn giản bằng cách xử lý nước bằng plasma lạnh trong không khí. Chất lỏng hoạt hoá plasma (PAL) trong đó có PAW cho thấy khả năng chống lại rất nhiều vi sinh vật [1 - 15]. Khả năng diệt khuẩn này hiệu quả đến mức người ta gán cho nó biệt danh “nước chết” [10]. PAL có thời hạn sử dụng tốt, nó có thể duy trì khả năng kháng khuẩn từ nhiều ngày đến vài tuần [7, 15] thậm chí nhiều năm [16]. Bên cạnh nước, dung dịch đệm và môi trường nuôi cấy tế bào được hoạt hoá plasma cũng đang được nghiên cứu để điều trị ung thư [17 - 20]. Hoạt động kháng khuẩn của PAW và các dung dịch được xử lý bằng plasma khác chủ yếu được tạo ra bởi các chất oxy và nitơ hoạt động (RONS) [21]. RON được tạo ra bởi tương tác plasma-không khí trong pha khí sau đó hòa tan vào dung dịch. Ngoài ra, plasma làm giảm độ pH của dung dịch. RONS kết hợp với độ axit tăng lên của PAW được cho là hoạt động đồng bộ, tạo ra một cuộc tấn công oxy hóa mạnh mẽ chống lại vi khuẩn [15]. Mức độ nhạy cảm cao của các tế bào vi khuẩn đối với PAW có thể phát sinh từ tỷ lệ diện tích bề mặt so với thể tích của các tế bào nhân sơ cao hơn so với các tế bào nhân chuẩn, làm tăng nồng độ RONS trong các tế bào này [22]. Ở vi khuẩn, RONS có thể phá huỷ tế bào thông qua gia tăng oxy hóa (oxidative stress) hoặc suy giảm ADN (DNA damage) [23]. Các RON được cho là chịu trách nhiệm chính trong hoạt động kháng khuẩn của PAW là hydrogen peroxide (H 2 O 2 ), nitrit (NO 2 -), và nitrate (NO 3 -) [5]. Tuy nhiên, hóa học plasma- lỏng phức tạp hơn nhiều, đặc biệt ở giao diện plasma-lỏng, nơi có nhiều loại RON có hoạt tính mạnh được tạo ra như gốc hydroxyl (OH.), gốc nitric oxit (NO.), gốc tự do superoxide (O 2 -), gốc hydroperoxyl (HOO.), gốc nitric dioxide (N 2 O.), oxy singlet (1O 2 ), ozone (O 3 ). Hóa chất lỏng được khởi tạo bằng xử lý plasma có thể ảnh hưởng mạnh mẽ đến tính chất hóa học và tính kháng khuẩn lâu dài của PAW. Do đó, theo dõi và kiểm soát hóa học plasma và chất lỏng của PAW để đạt được kết quả tổng hợp như mong muốn cho các ứng dụng sinh học hoặc y tế cụ thể là vô cùng quan trọng. Tổng quan về tương tác plasma - lỏng có thể tìm thấy trong [24, 25]. Hóa học plasma đã được nghiên cứu chi tiết [26 - 28] được cho là ảnh hưởng đáng kể đến quá trình hóa học tạo ra PAW. Phương pháp cộng hưởng spin điện tử (ESR) đã được sử dụng để đo các RON có thời gian sống ngắn trong PAW [29]. Có một kỹ thuật khác thông dụng hơn được dùng để đo RONS bền (như H 2 O 2 , NO 2 - và NO 3 -) THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 34 Số 58 - Tháng 03/2019 nhờ sử dụng chất màu phản ứng với RONS để đo màu hoặc huỳnh quang giúp nhanh chóng xác định được nồng độ của RONS [30, 31]. Chúng tôi thấy rằng quang phổ hấp thụ UV-vis là một kỹ thuật tương đối đơn giản và hiệu quả và chi phí thấp để đo nồng độ RONS bền của PAW. Đặc biệt nó còn có thể thực hiện nhiều phép đo trong quá trình xử lý plasma [32]. Chúng ta có thể dùng phổ UV-vis để thu được nồng độ RON trong PAW với độ chính xác, độ lặp lại và độ nhạy cao [33, 34]. Trong nghiên cứu này chúng tôi tìm hiểu ảnh hưởng của thời gian xử lý plasma và thời gian lưu trữ PAW lên thành phần hoá học của nó. Kết quả thu được là cơ sở đầu tiên để hiểu bản chất hóa lý của PAW và tiến hành lập kế hoạch các thí nghiệm tiếp theo nghiên cứu hoạt tính sinh học của PAW. II. NGUYÊN VẬT LIỆU VÀ THIẾT BỊ Phương pháp tạo nước hoạt hóa plasma: 500 ml nước cất 2 lần được bơm tuần hoàn với tốc độ 0,4 l/phút qua buồng plasma (Hình 2) có công suất 200 W, thời gian 1X tương đương 45 giây, 20X là 15 phút. Thành phần của PAW được phân tích dựa vào quang phổ hấp thụ UV-vis. Dung dịch PAW được lưu trữ trong chai thủy tinh tối màu dung tích 500 ml để phân tích ảnh hưởng của thời gian lưu trữ lên thành phần của PAW. Phương pháp xác định nồng độ HNO 2 , HNO 3 , H 2 O 2 của PAW: Sử dụng quang phổ hấp thụ UV-vis để xác định nồng độ HNO 2 , HNO 3 , H 2 O 2 của PAW. Thay đổi động học xử lý: Thời gian xử lý plasma 1 lần, 5 lần, 10 lần và 20 lần qua plasma). Thành phần khí: không khí. Thời gian bảo quản PAW: Đo đạc ngay sau khi hoạt hóa 0 ngày, 1 ngày, 3 ngày, 6 ngày và 12 ngày. Địa điểm tiến hành: Việc đo đạc một số thông số hoá lý của PAW sẽ được thực hiện tại Viện Vật lý, Viện Hàn lâm KHCNVN. Hình 2: Thiết bị hoạt hóa nước bằng plasma lạnh gồm nguồn plasma và buồng gồm pha khí trên và pha lỏng dưới III. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN 3.1. Sự hình thành và biến động nồng độ H2O2 theo thời gian xử lý plasma và thời gian bảo quản Hình 3: Sự biến động nồng độ H 2 O 2 thông qua thời gian xử lý 1X (45 giây), 5X, 10X và 20X (15 phút) và thời gian bảo quản 0, 1, 3, 6, 12 ngày trong chai kín ở nhiệt độ phòng Peroxit hình thành trong quá trình nước tiếp xúc với plasma lạnh và không khí được sử THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 35Số 58 - Tháng 03/2019 dụng trong buồng xử lý plasma. Hình 3 cho thấy nồng độ H 2 O 2 tăng lên từ 0,08 mM lên 0,2; 0,4 và 0,8 mM khi tăng thời gian xử lý plasma từ 1X lên 2X, 5X, 10X và 20X. Khi tiến hành bảo quản PAW ở chai thủy tinh đậy kín và nhiệt độ phòng nồng độ H 2 O 2 giảm rất nhanh, càng thấp thì giảm càng nhanh: sau 1 ngày giảm còn 50-60%, sau 3 ngày giảm còn 30- 37,3%, sau 6 ngày hầu như hết, riêng công thức xử lý 20X còn 12,5% sau 12 ngày bảo quản. Có thể khẳng định H 2 O 2 là gốc tự do hoạt động mạnh trong thời gian mới hình thành (khoảng 3 ngày), về sau hầu như khó phát hiện. Đó là một trong những lý do vì sao tính diệt khuẩn của PAW mất sau bảo quản khiến cho một số tác giả bị nghi ngờ. 3.2. Sự hình thành và biến động nồng độ HNO2 theo thời gian xử lý plasma và thời gian bảo quản Nitrit được hình thành trong quá trình kích hoạt nước với plasma lạnh, nồng độ HNO 2 tỷ lệ thuận với thời gian hoạt hóa, nhưng rất thấp, chỉ đạt từ 0,05 đến 0,1 mM sau khi hoạt hóa với thời lượng từ 1X đến 20X. Hình 4: Sự biến động nồng độ HNO 2 thông qua thời gian xử lý 1X (45 giây), 5X, 10X và 20X (15 phút) và thời gian bảo quản 0, 1, 3, 6, 12 ngày trong chai kín ở nhiệt độ phòng. Nồng độ HNO 2 tăng tỷ lệ thuận với thời gian xử lý nước với plasma và giảm rất nhanh với thời gian bảo quản ở nhiệt độ trong phòng Điều đặc biệt đáng lưu ý là nồng độ HNO 2 giảm rất nhanh trong quá trình bảo quản: sau 3 ngày gần như hết toàn bộ (Hình 4). Có thể giải thích hiện tượng này là do hoạt động của H 2 O 2 . Tác nhân này đã chuyển hóa HNO 2 thành HNO 3 . 3.3. Sự hình thành và biến động nồng độ HNO3 theo thời gian xử lý plasma và thời gian bảo quản Nồng độ HNO 3 đạt trong khoảng từ 0,5 đến 2,1 mM và tỷ lệ thuận với thời gian hoạt hóa. Điều đặc biệt là nồng độ HNO 3 trong các mẫu đều tăng nhẹ trong thời gian đầu của quá trình bảo quản và sau 1 ngày thì duy trì ổn định suốt thời gian bảo quản đến 12 ngày. Nồng độ HNO 3 tăng nhẹ trong ngày bảo quả đầu tiên là kết quả của quá trình chuyển hóa từ HNO 2 thành HNO 3 dưới tác động của H 2 O 2 . Điều đó cho phép giải thích về sự giảm nhanh nồng độ hai loại phân tử trên trong thời gian đầu của quá trình bảo quản (Hình 5). Hình 5: Sự biến động nồng độ HNO 3 thông qua thời gian xử lý 1X (45 giây), 5X, 10X và 20X (15 phút) và thời gian bảo quản 0, 1, 3, 6, 12 ngày trong chai kín ở nhiệt độ phòng. Lượng HNO 3 được hình thành khá mạnh trong điều kiện không khí được dùng trong quá trình plasma hóa, đạt nồng độ từ 0,5 đến 2,1 mM. Đặc biệt là nồng độ này tăng nhẹ trong ngày bảo quản đầu tiên và duy trì ổn định vô thời hạn THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 36 Số 58 - Tháng 03/2019 IV. KẾT LUẬN Nồng độ H 2 O 2 , HNO 2 và HNO 3 tỷ lệ thuận với thời gian hoạt hóa nước bằng plasma nhiệt độ thấp từ 1X (45 giây) đến 20X (15 phút), không phát hiện được điểm bảo hòa. Nồng độ H 2 O 2 , HNO 2 giảm mạnh khi bảo quản PAW bằng chai thủy tinh đóng kín tại nhiệt độ phòng. Riêng nồng độ HNO 3 không những không giảm mà còn tăng nhẹ sau hoạt hóa và giữ ổn định suốt thời gian thí nghiệm bảo quản (đến 12 ngày). Đỗ Hoàng Tùng, Viện Vật lý Viện Hàn lâm Khoa học và CN Việt Nam Nguyễn Thị Thu Thủy Trường Đại học Phòng cháy chữa cháy _________________________________ TÀI LIỆU THAM KHẢO [1] S. Jung, H. J. Kim, S. Park, H. I. Yong, J. H. Choe, H.-J. Jeon, W. Choe, and C. Jo, Meat Sci. 108, 132 (2015). [2] T. Tasaki, T. Ohshima, E. Usui, S. Ikawa, K. Kitano, N. Maeda, and Y. Momoi, Dent. Mater. J. 36, 422 (2017). [3] S. Ikawa, K. Kitano, and S. Hamaguchi, Plasma Processes Polym. 7, 33 (2010). [4] J. Foster, B. S. Sommers, S. N. Gucker, I. M. Blankson, and G. Adamovsky, IEEE Trans. Plasma Sci. 40, 1311 (2012). [5] K. Oehmigen, M. Hähnel, R. Brandenburg, Ch. Wilke, K.-D. Weltmann, and Th. von Woedtke, Plasma Processes Polym. 7, 250 (2010). [6] K. Oehmigen, J. Winter, M. Hähnel, Ch. Wilke, R. Brandenburg, K.-D. Weltmann, and Th. von Woedtke, Plasma Processes Polym. 8, 904 (2011). [7] M. J. Traylor, M. J. Pavlovich, S. Karim, P. Hait, Y. Sakiyama, D. S. Clark, and D. B. Graves, J. Phys. D 44, 472001 (2011). [8] E. Takai, K. Kitano, J. Kuwabara, and K. Shiraki, Plasma Processes Polym. 9, 77 (2012). [9] R. Burlica, R. G. Grim, K.-Y. Shih, D. Balkwill, and B. R. Locke, Plasma Processes Polym. 7, 640 (2010). [10] J. Julák, V. Scholtz, S. Kotúčová, and O. Janoušková, Phys. Med. 28, 230 (2012). [11] K. Kitano, S. Ikawa, A. Tani, Y. Nakashima, H. Yamazaki, T. Ohshima, K. Kaneko, M. Ito, T. Kuwata, and A. Yagishita, 21st Int. Symp. Plasma Chemistry, 2013. [12] E. Takai, T. Kitamura, J. Kuwabara, S. Ikawa, S. Yoshzawa, K. Shiraki, H. Kawasaki, R. Arakawa, and K. Kitano, J. Phys. D 47, 285403 (2014). [13] P. Lukes, E. Dolezalova, I. Sisrova, and M. Clupek, Plasma Sources Sci. Technol. 23, 015019 (2014). [14] T. Kobayashi, N. Iwata, J.-S. Oh, H. Hashizume, T. Ohta, K. Takeda, K. Ishikawa, M. Hori, and M. Ito, J. Phys. D 50, 155208 (2017). [15] M. Naïtali, G. Kamgang-Youbi, J.-M. Herry, M.-N. Bellon-Fontaine, and J.-L. Brisset, Appl. Environ. Microbiol. 76, 7662 (2010). [16] U. K. Ercan, H. Wang, H. Ji, G. Fridman, A. D. Brooks, and S. G. Joshi, Plasma Processes Polym. 10, 544 (2013). [17] H. Tanaka, M. Mizuno, K. Ishikawa, K. Nakamura, H. Kajiyama, H. Kano, F. Kikkawa, and M. Hori, Plasma Med. 1, 265 (2011). [18] S. Iseki, K. Nakamura, M. Hayashi, H. Tanaka, H. Kondo, H. Kajiyama, H. Kano, F. Kikkawa, and M. Hori, Appl. Phys. Lett. 100, 113702 (2012). [19] F. Utsumi, H. Kajiyama, K. Nakamura, H. Tanaka, M. Mizuno, K. Ishikawa, H. Kondo, H. Kano, M. Hori, and F. Kikkawa, PLOS ONE 8, e81576 (2013). [20] E. Takai, G. Ohashi, T. Yoshida, K. M. Sörgjerd, T. Zako, M. Maeda, K. Kitano, and K. Shiraki, Appl. Phys. Lett. 104, 023701 (2014). [21] D. B. Graves, J. Phys. D 45, 263001 (2012). [22] E. J. Szili, S.-H. Hong, and R. D. Short, THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ HẠT NHÂN 37Số 58 - Tháng 03/2019 Biointerphases 10, 029511 (2015). [23] E. J. Szili, N. Gaur, S.-H. Hong, H. Kurita, J.-S. Oh, M. Ito, A. Mizuno, A. Hatta, A. J. Cowin, D. B. Graves, and R. D. Short, J. Phys. D 50, 274001 (2017). [24] P. Bruggeman and C. Leys, J. Phys. D 42, 053001 (2009). [25] P. J. Bruggeman, M. J. Kushner, B. R. Locke, J. G. E. Gardeniers, W. G. Graham, D. B. Graves, R. C. H. M. Hofman-Caris, D. Maric, J. P. Reid, E. Ceriani, D. Fernandez Rivas, J. E. Foster, S. C. Garrick, Y. Gorbanev, S. Hamaguchi, F. Iza, H. Jablonowski, E. Klimova, J. Kolb, F. Krcma, P. Lukes, Z. Machala, I. Marinov, D. Mariotti, S. Mededovic Thagard, D. Minakata, E. C. Neyts, J. Pawlat, Z. Lj Petrovic, R. Pflieger, S. Reuter, D. C. Schram, S. Schröter, M. Shiraiwa, B. Tarabová, P. A. Tsai, J. R. R. Verlet, T. von Woedtke, K. R. Wilson, K. Yasui, and G. Zvereva, Plasma Sources Sci. Technol. 25, 053002 (2016). [26] J.-S. Oh, Y. Aranda-Gonzalvo, and J. W. Bradley, J. Phys. D 44, 365202 (2011). [27] K. McKay, J.-S. Oh, J. L. Walsh, and J. W. Bradley, J. Phys. D 46, 464018 (2013). [28] J.-S. Oh, H. Furuta, A. Hatta, and J. W. Bradley, Jpn. J. Appl. Phys. 54, 01AA03 (2015). [29] A. Tani, Y. Ono, S. Fukui, S. Ikawa, and K. Kitano, Appl. Phys. Lett. 100, 254103 (2012). [30] E. J. Szili, J. W. Bradley, and R. D. Short, J. Phys. D 47, 152002 (2014). [31] N. Gaur, E. J. Szili, J.-S. Oh, S.-H. Hong, A. Michelmore, D. B. Graves, A. Hatta, and R. D. Short, Appl. Phys. Lett. 107, 103703 (2015). [32] E. J. Szili, J.-S. Oh, S.-H. Hong, A. Hatta, and R. D. Short, J. Phys. D 48, 202001 (2015). [33] J.-S. Oh, E. J. Szili, N. Gaur, S.-H. Hong, H. Furuta, R. D. Short, and A. Hatta, J. Photopolym. Sci. Technol. 28, 439 (2015).
File đính kèm:
- danh_gia_bien_doi_hoa_hoc_cua_nuoc_trong_qua_trinh_hoat_hoa.pdf