Cấu tạo và chức năng ngôn ngữ phần đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của tiếng Việt

Trong tiếng Việt, chức năng cú pháp lấy trật tự từ làm trọng. Khi những thay

đổi trật tự từ xảy ra, ý nghĩa của câu về cơ bản bị ảnh hưởng. Những thay đổi trật tự từ

tạo ra những phần Đề khác nhau trong câu đơn tiếng Việt. Phần Đề là một phạm trù nổi

bật, gắn với những chức năng cụ thể, phản ánh sự lựa chọn mang tính chủ quan, kinh

nghiệm và thái độ của người nói/viết trong sự phát triển ngôn bản. Trong bài báo này,

người viết vận dụng lí thuyết ngữ pháp chức năng của Halliday để triển khai vào câu

đơn tiếng Việt mà cụ thể là loại câu quan hệ đồng nhất có từ là để thấy được sự đa dạng

của phần Đề trong câu đơn tiếng Việt.

pdf 9 trang kimcuc 4880
Bạn đang xem tài liệu "Cấu tạo và chức năng ngôn ngữ phần đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của tiếng Việt", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Cấu tạo và chức năng ngôn ngữ phần đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của tiếng Việt

Cấu tạo và chức năng ngôn ngữ phần đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của tiếng Việt
TẠP CHÍ KHOA HỌC − SỐ 40/2020 113 
CẤU TẠO VÀ CHỨC NĂNG NGÔN NGỮ PHẦN ĐỀ 
TRONG CÂU QUAN HỆ ĐỒNG NHẤT CÓ TỪ LÀ 
CỦA TIẾNG VIỆT 
Nguyễn Thị Hồng Vân 
Trường Đại học Thủ Đô Hà Nội 
Tóm tắt: Trong tiếng Việt, chức năng cú pháp lấy trật tự từ làm trọng. Khi những thay 
đổi trật tự từ xảy ra, ý nghĩa của câu về cơ bản bị ảnh hưởng. Những thay đổi trật tự từ 
tạo ra những phần Đề khác nhau trong câu đơn tiếng Việt. Phần Đề là một phạm trù nổi 
bật, gắn với những chức năng cụ thể, phản ánh sự lựa chọn mang tính chủ quan, kinh 
nghiệm và thái độ của người nói/viết trong sự phát triển ngôn bản. Trong bài báo này, 
người viết vận dụng lí thuyết ngữ pháp chức năng của Halliday để triển khai vào câu 
đơn tiếng Việt mà cụ thể là loại câu quan hệ đồng nhất có từ là để thấy được sự đa dạng 
của phần Đề trong câu đơn tiếng Việt. 
Từ khóa: Câu quan hệ đồng nhất có từ là, phần Đề, ngữ pháp chức năng của Halliday. 
Nhận bài ngày 20.4.2020; gửi phản biện, chỉnh sửa, duyệt đăng ngày 15.5.2020 
Liên hệ tác giả: Nguyễn Thị Hồng Vân; Email: nthvan@daihocthudo.edu.vn 
1. MỞ ĐẦU 
 Phần Đề là hệ thống được lựa chọn để hiện thực hóa chức năng ngôn bản của ngôn 
ngữ. Theo Halliday [8], chức năng ngôn bản được xem là chức năng “phương tiện” của 
ngôn ngữ bởi vì hệ thống thuyết minh cho ý nghĩa ngôn bản đóng vai trò trong tổ chức kí 
hiệu học của ý nghĩa liên nhân (những ý nghĩa này liên quan đến mối quan hệ xã hội ứng 
với tình huống lời nói) và ý nghĩa kinh nghiệm (những ý nghĩa này liên quan đến tính chất 
của các tham thể, quá trình, và chu cảnh chứa đựng trong lời nói). Điều này có nghĩa là 
chức năng ngôn bản có quan hệ với cấu trúc kinh nghiệm và ý nghĩa liên nhân “với tư cách 
là thông tin được chia sẻ giữa người nói/nghe và người viết/đọc. 
 Thông tin liên quan đến người nói có thể được nhìn nhận qua hệ thống phần Đề. 
Halliday [8: 308] giải thích điểm này theo cách sau đây: “phần Đề là một hệ thống của câu 
và nó được hiện thực hóa bởi chuỗi các yếu tố được sắp đặt trong câu - phần Đề xuất hiện 
trước tiên”. 
114 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI 
 Phân tích phần Đề của câu trong ngôn bản nói và viết có thể bộc lộ cách thức câu được 
tổ chức với tư cách một thông điệp. Trong kho tàng nghiên cứu về phần Đề, đã có nhiều 
công trình nghiên cứu khái niệm này lấy ngôn ngữ viết làm dữ liệu minh họa (ví dụ, Fries 
[7]; Cao Xuân Hạo [2]; Diệp Quang Ban [1]; Hoàng Văn Vân [5]; Nguyễn Thị Hồng Vân 
[6]. Bài viết này dự định thử khảo sát phần Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của 
tiếng Việt. Trước khi trình bày cách phân tích và kết quả nghiên cứu, người viết sẽ miêu tả 
vắn tắt khái niệm phần Đề, các kiểu phần Đề, những tiêu chuẩn và chức năng của phần Đề 
và thông tin Mới trong khung lí thuyết ngôn ngữ chức năng hệ thống của Halliday. 
2. NỘI DUNG 
2.1. Phần Đề và các kiểu phần Đề 
2.1.1. Tiêu chí nhận diện 
 Halliday [8] cho rằng phần Đề được hiện thực hóa bằng vị trí trong câu và được nhận 
diện bởi yếu tố đầu trong câu khai triển cho đến hết yếu tố kinh nghiệm đầu tiên của câu. 
Yếu tố kinh nghiệm là những thành phần được phân loại như các tham thể, quá trình và 
chu cảnh trong hệ thống chuyển tác1. Thành phần kinh nghiệm đầu tiên của Phần Đề được 
gọi là phần Đề chủ đề. Theo Halliday [8], phần Đề của câu có thể bao gồm các yếu tố liên 
nhân hoặc ngôn bản đứng trước yếu tố kinh nghiệm này. Những yếu tố ngôn bản bao gồm 
yếu tố nối tiếp (ồ, à), những yếu tố liên kết (trong khi, ngoài ra). Những yếu tố liên nhân 
bao gồm thành phần xưng hô, thành phần tình thái (theo tôi, rõ ràng là). Halliday (Ibid.) 
cho rằng phần Đề có thể bao gồm rất ít thông tin nếu những yếu tố đi sau yếu tố kinh 
nghiệm và đứng trước động từ chính cũng mang tính kinh nghiệm, như trong ví dụ 1 sau 
(phần Đề được gạch chân): 
(1) Hôm qua, trước khi mọi người thức dậy, hắn lặng lẽ lẻn ra ngoài bằng cửa sau. 
 Nghiên cứu này áp dụng tiêu chí nhận thức của Halliday. Trên thực tế, định nghĩa của 
Halliday về phần Đề ‘những yếu tố khai triển cho đến hết yếu tố kinh nghiệm đầu tiên’ là 
thích hợp với mục đích của bài viết này. 
 Trong mối quan hệ với tiêu chí ‘những yếu tố khai triển cho đến hết yếu tố kinh 
nghiệm đầu tiên’, Halliday cũng tạo ra một sự phân biệt giữa phần phần Đề đánh dấu và 
phần Đề không đánh dấu. Để xác định cái gì được đánh dấu và không đánh dấu, sự qui 
chiếu hướng tới Thức của câu. Chẳng hạn, khi yếu tố kinh nghiệm đầu tiên của một câu chỉ 
định không kết hợp với Chủ ngữ, thì đây là phần Đề đánh dấu. Phần Đề không đánh dấu 
trong câu chỉ định vì thế trùng với Chủ ngữ của câu. Trong hai ví dụ 2 và 3 dưới đây, phần 
Đề của câu được xác định theo tiêu chí của Halliday. Ví dụ thứ nhất là phần Đề đơn không 
đánh dấu bao gồm yếu tố kinh nghiệm đầu tiên và trùng với Chủ ngữ của câu. Ví dụ 2 là 
1 Chuyển tác là một trong những hệ thống ngữ pháp trong ngữ pháp chức năng của Halliday. Hệ thống 
chuyển tác liên quan đến cách các cú được cấu trúc để thể hiện kinh nghiệm và xử lí các kiểu quá trình 
mỗi cú giải thích: vật chất, tinh thần, hành vi, phát ngôn, quan hệ, v.v. Về cách mô tả đầy đủ hệ thống này 
trong tiếng Anh và tiếng Việt , xin xem Halliday [7]; Hoàng Văn Vân [4]. 
TẠP CHÍ KHOA HỌC − SỐ 40/2020 115 
một phần Đề đa bao gồm yếu tố liên nhân, yếu tố ngôn bản và yếu tố kinh nghiệm. Phần 
Đề trong ví dụ 3 dưới đây cũng là phần Đề không đánh dấu vì phần Đề chủ đề trùng với 
với Chủ ngữ của câu. 
(2) Ví dụ về phần Đề đơn 
Anh ấy lui vào bên trong 
Kinh nghiệm: Chủ đề 
Phần Thuyết Phần Đề /Chủ ngữ 
(3) Ví dụ về phần Đề đa 
Và ừm bạn thấy đấy chúng tôi 
đã có vài câu nảy 
bóng rất đẹp. 
Ngôn bản: 
Liên kết 
Ngôn bản: 
Nối tiếp 
Liên nhân: 
Tình thái 
Kinh nghiệm: 
Chủ đề 
Phần Đề Phần Thuyết 
2.1.2. Chức năng của phần Đề 
 Chức năng của phần Đề trong ngôn bản là tạo sự nổi bật và được đánh giá khi đủ ngữ 
cảnh ngôn bản được tính đến để biểu hiện sự đóng góp, nếu có thể nói, phần Đề đó tạo ra 
sự hiện thực hóa ý nghĩa ngôn bản. Một chức năng của phần Đề là xuất phát điểm của câu 
với tư cách là thông điệp. Theo cách này, Mathiessen & Halliday [9: 515] giải thích rằng 
phần Đề nói về mặt ý nghĩa là điểm xuất phát từ đó câu đi ra khỏi lịch sử riêng của nó và di 
chuyển về phía trước. Ngữ cảnh bộ phận thiết lập câu, phần Đề của nó, hướng về ngôn bản 
trước đó - hướng về cái người nói đã nói; và nó tạo nên xuất phát điểm của bước tiếp theo 
trong sự phát triển của ngôn bản. 
 Phần Đề đóng chức năng như một yếu tố của cấu trúc câu nhưng với tư cách là bộ 
phận của cấu trúc tổng thể và nguồn thông tin trong ngôn bản chứa câu đó; nghĩa là, những 
sự lựa chọn phần Đề tạo nên “phương thức phát triển” của một ngôn bản. 
2.2. Kết quả phân tích phần Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là của tiếng Việt 
2.2.1. Khái quát 
 Theo ngữ pháp kinh nghiệm của Halliday, quá trình quan hệ (relational processes) là 
một trong ba quá trình chính, bên cạnh quá trình vật chất, quá trình tinh thần. Một quan hệ 
bao giờ cũng được hình thành giữa hai thực thể phân lập, vì vậy các cú quan hệ thể hiện 
“một cái gì đó được nói ‘là’ một cái gì đó khác”[8]. Hay nói rõ hơn, về nguyên tắc, quá 
trình quan hệ bao gồm các thành tố: (1) quan hệ (nội dung cốt lõi sự tình hay là bản thân 
quá trình); (2) hai tham thể quan hệ (các yếu tố tham gia sự tình, làm nên sự tình); (và ở 
các quá trình nói chung, có thể có một vài thành tố chu cảnh)[8]. Loại câu này có mô hình 
cơ bản là A là B, A đồng nhất với B, với biến thể sau: 
 (4) a. Hà Nội là thủ đô của Việt Nam. 
 b. Thủ đô của Việt Nam là Hà Nội. 
116 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI 
 c. Từ không đồng nhất với hình vị. 
 d. Hình vị không đồng nhất với từ. 
 Thao tác thực hiện biến thể ở vd (2) rất đơn giản, chỉ cần hoán vị hai tham thể ta có hai 
biến thể khác nhau ở phần Đề; và hầu hết các câu quan hệ đồng nhất đều có tính chất này. 
Tuy nhiên, có những trường hợp khả năng này bị giới hạn: khi hai tham thể có quan hệ 
thượng danh - hạ danh, tổng thể - bộ phận, thực thể - chất liệu; chẳng hạn: 
 (5) a. Hổ là động vật ăn thịt 
 b. Động vật ăn thịt là hổ. 
 c. Thầy Tuấn là giáo viên trường này. 
 d. Giáo viên trường này là thầy Tuấn. 
 e. Đồ đạc trong nhà này là gỗ sồi. 
 f. Gỗ sồi là đồ đạc trong nhà này. 
 Về mặt logic, giới hạn vừa nói có tính xuyên ngôn ngữ (cross-language) cho nên 
không gây ra khó khăn cho người học. Nhưng trong thực tế sử dụng, các cấu trúc (5b, d) 
vẫn có thể xuất hiện với hai điều kiện: (i) ngữ cảnh (chẳng hạn để xác định ‘động vật ăn 
thịt’ trong năm loài thú được đưa ra để hỏi), và (ii) mức độ xác định của phần Đề (yêu cầu 
này xuất phát từ bản chất ngữ pháp của Đề dựa vào những yếu tố đi kèm: định ngữ, trạng 
ngữ, và tất nhiên, cả ngữ cảnh). Ví dụ: 
 (6) a. Động vật ăn thịt khỏe nhất là hổ. 
 b. Giáo viên nam duy nhất của trường này là Thầy Tuấn. 
 Riêng với loại quan hệ đồng nhất kiểu (3f) thì cần thu hẹp (trực tiếp hoặc gián tiếp) 
phạm vi của tham thể đứng sau: 
 (7) a. Gỗ thông là nguyên liệu của đồ đạc trong nhà này. 
 b. Gỗ thông là nguyên liệu làm (nên) đồ đạc trong nhà này. 
 Với những câu quan hệ trong đó một trong hai tham thể có cấu trúc danh ngữ phức tạp 
hơn (có một hay nhiều định ngữ, đặc biệt khi những định ngữ đó là một cấu trúc có thuyết 
tính thì khả năng hình thành biến thể rộng hơn nhiều. Xét các câu sau: 
 (8) a. Anh Hùng là người mà bạn bè quí mến. 
 b. Người mà bạn bè quí mến là anh Hùng 
 c. Bạn bè quí mến anh Tâm. 
 (9) a. Điều quan tâm lớn nhất của ông là giáo dục thanh niên. 
 b. Giáo dục thanh thiếu niên là điều quan tâm lớn nhất của ông. 
 c. Giáo dục thanh thiếu niên là điều ông quan tâm nhất. 
 d. Ông quan tâm nhất đến việc giáo dục thanh thiếu niên. 
 (8c) và (9d) là hai câu trạng thái chứ không còn là quan hệ nữa. Và cũng cần chú ý, ở 
TẠP CHÍ KHOA HỌC − SỐ 40/2020 117 
(9b) và (9c) thành phần định ngữ cho điều có cấu trúc khác nhau, nghĩa là ta có một biến 
thể cú pháp khác biệt ở bậc cấu trúc ngữ đoạn chứ không phải ở bậc câu. 
 Tất nhiên, về lý thuyết, từ cấu trúc của một sự tình nào đó (hành động, quá trình, trạng 
thái) có thể hình thành một cấu trúc quan hệ đồng nhất. Để có một cấu trúc như vậy, bên 
cạnh hoán vị, thao tác danh hóa một thành phần ở bậc câu hoặc dưới câu (vị từ, định ngữ) 
là hết sức cần thiết nhằm bảo đảm ‘lõi’ quan hệ có được hai tham thể trong khung vị ngữ. 
 Xét các câu sau: 
 (10) a. Cô ấy vẽ bức tranh này. (hành động) 
 b. Người vẽ bức tranh này là cô ấy. 
 c. Bức tranh này là tác phẩm của cô ấy. 
 d. Cô ấy là tác giả bức tranh này. 
 (11) a. Nó chơi bóng đá rất giỏi. (trạng thái) 
 b. Cái giỏi / Sở trường của nó là bóng đá. 
 c. Bóng đá là sở trường của nó. 
 Ở (10 b) vị từ biểu thị hành động vẽ đã được danh hóa thành tác nhân thực hiện hành 
động người vẽ; ở (11b, c) trạng ngữ cách thức rất giỏi đã được sự vật hóa (cũng có nghĩa là 
danh hóa) thành một danh ngữ biểu thị năng lực, thuộc tính cái giỏi, sở trường. 
2.2.2. Cấu tạo 
 Câu quan hệ đồng nhất có từ là là một cấu trúc song song ngữ nghĩa, mã hóa một cấu 
trúc danh ngữ phức tạp, một cụm danh từ Bị đồng nhất thể mà biểu đạt tính duy nhất với tư 
cách chủ tố được liên kết với một cụm từ Đồng nhất thể, môt yếu tố được làm nổi bật. 
 Ví dụ: 
 (12) Điều khách có thể tin là con mắt của ông không ướt. (3;21) 
 (13) Điều băn khoăn của con cụ, ông Văn Minh là mời luật sư đến chứng kiến cái 
chết của ông nội. ([4;38] 
 Câu quan hệ đồng nhất có từ là có mối quan hệ hệ thống giữa những yếu tố quan hệ 
như cái gì, ai, khi nào, ở đâu, tai sao, như thế nào và các vấn đề/ sự việc, thời điểm, nơi 
chốn, lí do. Loại câu này có cấu trúc danh ngữ phức tạp. Ví dụ: 
 (14) Điểm anh ấy thích về hãng xe Nhật là thời gian bảo hành của nó. 
Câu quan hệ đồng nhất có từ là mã hóa sự đồng nhất giữa cấu trúc danh ngữ đóng 
chức năng Đề) và phần Thuyết đứng sau nó, nhờ đó thông điệp được tổ chức thành một 
cấu trúc đồng nhất có thể đảo hai bộ phận qua hình thức “X bằng Y”, vì vậy, trong loại 
câu quan hệ đồng nhất có từ là này, cấu trúc danh ngữ làm Chủ ngữ thực hiện các chức 
năng: chức năng ngữ nghĩa của Bị đồng nhất thể/Giá trị; chức năng ngôn bản của Đề; 
chức năng ngữ nghĩa lôgic của tiền giả định và phần còn lại hiện thực hóa chức năng ngữ 
nghĩa của Đồng nhất thể; chức năng ngôn bản của phần Thuyết. 
118 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI 
Trong câu quan hệ đồng nhất có từ là nếu đảo lại trật tự từ thì yếu tố Đồng nhất thể/ 
Biểu hiện là Chủ ngữ đóng chức năng là Đề trong khi cấu trúc danh ngữ Bị đồng nhất thể/ 
Giá trị là bổ ngữ Chủ ngữ đóng chức năng là Thuyết. Ví dụ: 
(15) a. Cái họ còn thiếu là một kế hoạch kinh doanh. 
 b. Một kế hoạch kinh doanh là cái họ còn thiếu. 
Đề trong những ví dụ trên đây được hiện thực hóa bằng một cấu trúc danh ngữ xuất 
hiện ở vị trí đầu câu và được theo sau bằng vị từ là và cụm danh từ đóng chức năng như 
một Thuộc tính. Câu quan hệ đồng nhất có từ là thường bị giới hạn trong cấu trúc danh 
ngữ. Điều này cho thấy câu quan hệ đồng nhất có từ là chứa đựng một loại Đề cụ thể, vì nó 
bị hạn chế sự lựa chọn khi mà yếu tố được xem xét chỉ có thể là một cấu trúc danh ngữ 
đóng chức năng Đề. Ví dụ: 
(16) Điều bạn hiểu là điều bạn gặt hái được. 
(17) Người duy nhất hiểu anh là cô ấy. 
(18) Việc cô phải làm là viết cho tôi một lá đơn. 
(19) Món tôi thích ăn nhất là gà luộc. 
Về mặt cú pháp, cấu trúc danh ngữ có thể là những yếu tố bổ ngữ cho giới từ. Ví dụ: 
(20) Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. 
(21) Cách cô ấy khiêu vũ là điểm hấp dẫn tôi. 
Động từ trong cấu trúc danh ngữ phức tạp có thể đi với những hư từ đã, đang, sẽ... 
Ví dụ: 
(22) a. Việc họ đã làm là thu thập bằng chứng. 
 b. Việc họ đang làm là thu thập bằng chứng. 
 c. Việc họ sẽ làm là thu thập bằng chứng. 
Một đặc điểm của câu quan hệ đồng nhất có từ là là chúng tuân theo nguyên tắc tiêu 
điểm cuối. Ngoài ra hầu hết câu quan hệ đồng nhất có từ là có Đề đa được mở rộng. Ví dụ: 
(23) Dĩ nhiên điều làm tôi băn khoăn là vấn đề tiền bạc. 
 Câu quan hệ đồng nhất có từ là đánh dấu sự chia tách của Đề Bị đồng nhất thể/ Giá trị 
và Thuyết Đồng nhất thể/ Biểu hiện và làm nổi bật trọng tâm yếu tố thông tin mới trong vị 
trí cuối. Sự nhấn mạnh về ngữ điệu trong câu quan hệ đồng nhất có từ là làm nổi bật đồng 
thời đặc tính song song của hai yếu tố trong loại câunày với tư cách là cấu trúc đồng nhất, 
vừa bảo đảm sự tương ứng không đánh dấu giữa Đồng nhất thể và Thông tin mới. 
2.2.3. Chức năng ngôn bản 
 Câu quan hệ đồng nhất có từ là là một phương tiện tạo Đề mang tính kinh nghiệm, nó 
giúp người nói chọn bất kì yếu tố nào để đóng chức năng Đề. Ví dụ: 
 (24) a. Cái tôi trông thấy đầu tiên là vết máu bên vai Nguyệt. [3; 28] 
TẠP CHÍ KHOA HỌC − SỐ 40/2020 119 
 b. Vết máu bên vai Nguyệt là cái tôi trông thấy đầu tiên. 
 Bằng chứng cho thấy câu quan hệ đồng nhất có từ là đóng chức năng là phương tiện 
tập hợp Đề của một tham thể ý niệm. So sánh: 
 (25) a. Chiếc khăn tay là vật kỉ niệm Lan đã đưa cho Tuấn. 
 b. Chính chiếc khăn tay là vật kỉ niệm Lan đã đưa cho Tuấn. 
 Có một sự khác biệt khó nhận ra trong việc nhấn mạnh phần Đề chiếc khăn tay trong 
hai cấu trúc nêu trên: trong (25a), chiếc khăn tay được nhấn mạnh với tư cách tham thể 
(Đích thể) trong quá trình đưa đem đến cho nó sự nổi bật của một loại ý niệm trong khi ở 
(25b), chiếc khăn tay là một Bổ ngữ mang ý nghĩa duy nhất với sự đồng nhất cho vật kỉ 
niệm, đem đến cho nó tiêu điểm nổi bật của một loại ngôn bản. Tiêu điểm mang tính ý 
niệm của Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là có thể được bác bỏ hoặc nghi vấn hoặc 
cả hai. Ví dụ: 
 (26) a. Cái họ chỉ dẫn không phải là những mánh khóe. 
 b. Những mánh khóe là cái họ chỉ dẫn? 
 Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là bao hàm một tham thể hoặc chu cảnh trong 
một sự kiện cho sẵn bằng phương tiện của quá trình quan hệ. Cơ chế này cho phép một 
sự linh hoạt trong lựa chọn phần Đề có tính kết hợp theo định hướng. Nói cách khác, tiêu 
điểm nổi bật mang tính kinh nghiệm của câu quan hệ đồng nhất có từ là nảy sinh từ việc 
thiết lập một sự đổng nhất có thể đảo vị trí giữa hai phân đoạn, tạo ra các biến thể đóng 
chức năng phần Đề và Thuyết. Hai phân đoạn này được biểu hiện với tư cách là hai thực 
thể: một cấu trúc danh ngữ và bổ ngữ của nó. Bổ ngữ của nó thao tác với tư cách là Đồng 
nhất thể của cấu trúc danh ngữ mà thực hiện các chức năng liên quan đến tham thể. 
 Ngoài sự linh hoạt mang tính kết hợp, hai tính chất đặc trưng hóa chức năng giao tiếp 
của câu quan hệ đồng nhất có từ là là ý nghĩa liên nhân và sự định hướng đến cái cho sẵn 
của chúng. Những đặc điểm này bắt nguồn từ trật tự không đánh dấu của Chủ ngữ; bị đồng 
nhất thể/Giá trị đóng chức năng phần Đề. Nó có sự tiền giả định trong cùng cách diễn đạt. 
Vì vậy, ngoài việc cho phép sự kết hợp của những yếu tố mang chức năng kinh nghiệm trong 
phần Thuyết và Thông tin mới, cấu trúc danh ngữ một mặt kết hợp với sự định hướng Đề của 
người nói, mặt khác, kết hợp với định hướng về sự nổi bật đối với người nghe về thông tin 
được phục hồi. Thông báo được truyền đạt bởi cấu trúc danh ngữ có địa vị quan trọng về mặt 
cú pháp, và mặt lôgic bằng cách mã hóa một tiền giả định được người nói cho là đúng. Vì vậy, 
qua sự nổi bật của vị thế Đề, cấu trúc danh ngữ tạo ra cho người nhận cảm giác họ được trông 
đợi để tiếp nhận và suy luận về tính quan yếu của mệnh đề được tiền giả định bởi cấu trúc danh 
ngữ, đồng thời chú ý đến phân đoạn được nhấn mạnh trong câu. 
 Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là đem đến cho người nói một phương tiện minh 
định chính xác thông tin quan trọng mà người nhận được dự kiến lĩnh hội trước khi phát 
ngôn ra chính cái thông điệp đó. Nguồn của thông tin quan trọng có thể đồng ngôn bản, đối 
120 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI 
lập trực tiếp hoặc gián tiếp qua suy luận từ ngôn bản trước đó hoặc nó có thể phục hồi về 
ngữ cảnh của tình huống ngôn bản. Ví dụ: 
 (27) Cái họ phải thay đổi là phương thức kinh doanh. 
 (28) Nhưng điều làm tôi thực sự ngạc nhiên là vẻ ngoài của cô ấy. 
 Trong (27), người nói có ý kiến về cái họ phải thay đổi đối lập gián tiếp với ngữ cảnh 
trước đó, chẳng hạn người nói đang nói đến mục đích của một kế hoạch kinh doanh nào đó. 
Ở ví dụ (28), điều làm tôi thực sự ngạc nhiên là trung tâm thông báo của người nói. Đây là 
sự biểu hiện mang ý nghĩa liên nhân một suy nghĩ hoàn toàn khác trước đó về ngoại hình 
của một người phu nữ anh ta quen biết và sự ngạc nhiên của anh ta với tư cách là một cảm 
xúc muốn được chia sẻ với mọi người và là sự quan tâm từ phía người nghe. Cấu trúc đồng 
nhất của câu quan hệ đồng nhất có từ là mang ý nghĩa ý về sự duy nhất. Nói cách khác, 
câu quan hệ đồng nhất có từ là khẳng định tính cốt yếu và duy nhất bằng việc thiết lập một 
sự đối lập với ngữ cảnh trước chúng (trực tiếp hoặc thông qua suy luận) hoặc đồng ngôn 
bản mang tính khứ chiếu, cái có thể được trông đợi trước đó. 
 Về mặt thông tin, Đề trong câu quan hệ đồng nhất có từ là mang tính tương phản, bởi 
vì tiêu điểm, nếu có sẽ là môt yếu tố có sẵn. Kết quả của sự tương phản này là Đề trong câu 
quan hệ đồng nhất có từ là đóng vai trò là sự đánh dấu ngôn bản, nhờ đó những yếu tố 
ngôn bản đóng chức năng Đề là hoàn toàn đối lập với những yếu tố khác nếu đem ra so 
sánh. Nhân tố này cho thấy: thực tế câu quan hệ đồng nhất có từ là được hiểu là những 
điểm ngoặt trong ngôn bản với những ý nghĩa: 
 Thông báo một sự thay đổi đề tài; thay thế một đề tài cũ (không đúng với sự thật) 
bằng một đề tài mới (đúng với sự thật). 
 Cung cấp một nhận định về đề tài hoặc một sự tổng kết về toàn bộ ngôn bản hoặc chỉ 
một đoạn ngôn bản; đưa ra ý kiến về một vài đề tài mang tính ngôn bản. 
 Câu quan hệ đồng nhất có từ là thường xuất hiện trong những ngôn bản như tiểu thuyết, 
truyện ngắn, hội thoại, Điều này cho thấy, loại câu này thường nằm trong những ngôn bản 
mang tính thảo luận. Nhìn chung, người nói sử dụng phần Đề trong câu quan hệ đồng nhất có 
từ là để đồng nhất quan điểm của họ với một vài tiền giả định ngữ cảnh khi tái lập lại hiện thực 
hoặc sáng tạo lại hiện thực hoặc đối thoại dựạ trên hiện thực. 
3. KẾT LUẬN 
 Phần đầu của bài viết này chúng tôi đã đề cập rằng phần Đề là sự hiện thực hóa của 
chức năng ngôn bản của ngôn ngữ và chúng đóng góp cho cấu trúc kinh nghiệm và ý nghĩa 
liên nhân ‘với tư cách là thông tin mà có thể được chia sẻ giữa người nói và người viết 
(Mathiessen [9: 20]). 
 Trong câu quan hệ đồng nhất có từ là, phần Đề được giới hạn bằng cấu trúc danh ngữ, 
được tách biệt với Thuyết bằng một sự ngừng ngắt về ngữ điệu, minh định chính xác thông 
tin quan trọng và có ý nghĩa duy nhất đối với người nói.. Trọng tâm hướng đến của loại phàn 
Đề ngữ trong câu quan hệ đồng nhất có từ là chính là các tham thể vì chúng làm nổi bật các 
TẠP CHÍ KHOA HỌC − SỐ 40/2020 121 
tham thể hơn là làm nổi bật các quá trình và chu cảnh như trường hợp của Đề ngữ trong câu 
tồn tại tiếng Việt. 
TÀI LIỆU THAM KHẢO 
1. Diệp Quang Ban (2005), Ngữ pháp tiếng Việt, Nxb. Giáo dục, Hà Nội. 
2. Cao Xuân Hạo (2004), Tiếng Việt: sơ thảo ngữ pháp chức năng, Khoa học xã hội, Hà Nội 
3. Nhiều tác giả (2001), Truyện ngắn hay, Nxb. Hội nhà văn, Hà Nội. 
4. Vũ Trọng Phụng (2016), Tuyển tập, Nxb. Văn học, Hà Nội. 
5. Hoàng Văn Vân (2005), Ngữ pháp kinh nghiệm của cú tiếng Việt: Mô tả theo quan điểm 
chức năng hệ thống. Nxb. Khoa học xã hội, Hà Nội. 
6. Nguyễn Thị Hồng Vân (2006), Phần đề trong câu – một thành tố với chức năng tạo văn 
bản, Tạp chí Ngôn ngữ, số 6, trang 21-26. 
7. Fries, P.H (1981), On the Status of Theme in English: argument from discourse, Forum 
Linguisticum, 6 (1), pp.1 – 38. 
8. Halliday (1994), M. A. K, An Introduction to Functional Grammar, (2nd Edition) London: 
Edward Arnold. 
9. Matthiessen, C. M. I. M., and M. A. K. Halliday. Systemic Functional Grammar: A first 
step in to the theory, London: France Pinter. 
STRUCTURE AND DISCOURSE FUNCTION OF THEME OF 
PSEUDO-CLEFT CONSTRUCTIONS IN VIETNAMESE CLAUSES 
Abstract: It was explained that, in Vietnamese clauses, word order is first and foremost 
determined by syntactic function. It was noted that, when word order variation takes 
place, other levels of sentence meaning, but not the semantic and grammatical role 
structures, are substantially affected. Theme is a naturally salient area that is generally 
used for a wide range of “urgent tasks” which profile this category as simultaneously a 
marker of subjectivity or subjectification and as a marker of discourse structure. It was 
shown that the used of different classes and type of Themes underscores their affinities 
with specific text type and speaker’s attitudes. This article is concerned with Theme of 
Pseudo-cleft constructions in Vietnamese clauses, based on System Functional Grammar 
(SFG) of Halliday. 
Keywords: Pseudo-cleft constructions, System Functional Grammar (SFG) of Halliday. 

File đính kèm:

  • pdfcau_tao_va_chuc_nang_ngon_ngu_phan_de_trong_cau_quan_he_dong.pdf