Bài giảng Điện khiển quá trình - Chương 2, Phần 2: Mô hình quá trình
Có một vài vấn ₫ề trong ví dụ
Tại sao lại lấy 3 cặp số liệu mà không phải là 2, 4,
5, 6, ?
Nếu số liệu đo không chính xác thì sao?
Làm sao biết trước được y = a0 + a1u. Nếu là
khác thì sao?
Ta đã bỏ qua yếu tố thời gian. Cái chúng ta cần
quan tâm không chỉ là quan hệ tĩnh, mà quan
trọng hơn chính là đặc tính động học của hệ
thống! (nghĩa là quan hệ giữa u(t) và y(t))
Định nghĩa nhận dạng
Phương pháp xây dựng mô hình toán học trên cơ
sở các số liệu vào-ra thực nghiệm được gọi là mô
hình hóa thực nghiệm hay nhận dạng hệ thống
(system identification).
Theo IEC 60050-351: “Nhận dạng hệ thống là
những thủ tục suy luận một mô hình toán học biểu
diễn ₫ặc tính tĩnh và ₫ặc tính quá ₫ộ của một hệ
thống từ ₫áp ứng của nó ₫ối với một tín hiệu ₫ầu
vào xác ₫ịnh rõ, ví dụ hàm bậc thang, một xung
hoặc nhiễu tạp trắng”.
Theo Lofti A. Zadeh: Trên cơ sở quan sát số liệu
vào/ra thực nghiệm, các định các tham số của mô
hình từ một lớp các mô hình thích hợp, sao cho
sai số là nhỏ nhất
Tóm tắt nội dung tài liệu: Bài giảng Điện khiển quá trình - Chương 2, Phần 2: Mô hình quá trình
Ch ư ơ n g 1 C h ư ơ n g 1 18/08/2006 Chương 2: Mô hình quá trình phần II Điều khiển quá trình CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 2Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm u1 Mu2 um y1 y2 ym u y ( )( ) ( ) ss s= YG U ⎞⎛⎞ ⎞⎛ ⎛⎟⎜⎟ ⎟⎜ ⎜⎟=⎟ ⎟⎜⎜ ⎜⎟⎟ ⎟⎜⎜ ⎜⎟⎜⎝ ⎝⎠ ⎠⎝ ⎠ A Bx x C Dy u . . . CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 3Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụminh họa ₫ơn giản Giả thiết: y = a0 + a1u Đặt θ = [a0, a1]T Dãy số liệu thực nghiệm: u = [u1, u2, u3]T y = [y1, y2, y3]T Hệ phương trình: Nghiệm tối ưu: u M y 1 1 0 2 2 1 3 3 1 u y 1 u y 1 u y a a Φ ⎡ ⎤ ⎡ ⎤⎢ ⎥ ⎢ ⎥⎡ ⎤⎢ ⎥ ⎢ ⎥⎢ ⎥ =⎢ ⎥ ⎢ ⎥⎢ ⎥⎣ ⎦⎢ ⎥ ⎢ ⎥⎣ ⎦ ⎣ ⎦ 1( )T T−= Φ Φ Φ yθ u y × × × u1 u2 u3 y1 y2 y3 Chỉ đơn giản là xấp xỉ đa thức? CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 4Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Cómột vài vấn ₫ề trong ví dụ Tại sao lại lấy 3 cặp số liệu mà không phải là 2, 4, 5, 6, ? Nếu số liệu đo không chính xác thì sao? Làm sao biết trước được y = a0 + a1u. Nếu là khác thì sao? Ta đã bỏ qua yếu tố thời gian. Cái chúng ta cần quan tâm không chỉ là quan hệ tĩnh, mà quan trọng hơn chính là đặc tính động học của hệ thống! (nghĩa là quan hệ giữa u(t) và y(t)) CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 5Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Định nghĩa nhận dạng Phương pháp xây dựng mô hình toán học trên cơ sở các số liệu vào-ra thực nghiệm được gọi là mô hình hóa thực nghiệm hay nhận dạng hệ thống (system identification). Theo IEC 60050-351: “Nhận dạng hệ thống là những thủ tục suy luận một mô hình toán học biểu diễn ₫ặc tính tĩnh và ₫ặc tính quá ₫ộ của một hệ thống từ ₫áp ứng của nó ₫ối với một tín hiệu ₫ầu vào xác ₫ịnh rõ, ví dụ hàm bậc thang, một xung hoặc nhiễu tạp trắng”. Theo Lofti A. Zadeh: Trên cơ sở quan sát số liệu vào/ra thực nghiệm, các định các tham số của mô hình từ một lớp các mô hình thích hợp, sao cho sai số là nhỏ nhất. CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 6Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Các yếu tố cơ bản của nhận dạng Số liệu vào/ra thực nghiệm: — Xác định như thế nào? Trong điều kiện nào? — Dạng nhiễu (nhiễu quá trình, nhiễu đo), độ lớn của nhiễu? Dạng mô hình, cấu trúc mô hình — Mô hình phi tuyến/tuyến tính, liên tục/gián đoạn hàm truyền đạt/không gian trạng thái, — Bậc mô hình, thời gian trễ Chỉ tiêu đánh giá chất lượng mô hình — Mô phỏng và so sánh với số liệu đo như thế nào? Thuật toán xác định tham số — Rất đa dạng -> thuật toán nào phù hợp với bài toán nào? CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 7Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Các bước tiến hành 1. Thu thập, khai thác thông tin ban đầu về quá trình (“apriori” information) 2. Lựa chọn phương pháp nhận dạng (trực tuyến/ ngoại tuyến, vòng hở/vòng kín, chủ động/bị động, thuật toán nhận dạng, ...). 3. Lấy số liệu thực nghiệm cho từng cặp biến vào/ra, xử lý thô các số liệu nhằm loại bỏ những giá trị đo kém tin cậy. 4. Quyết định về dạng mô hình và giả thiết ban đầu về cấu trúc mô hình 5. Lựa chọn thuật toán và xác định các tham số mô hình 6. Mô phỏng, kiểm chứng và đánh giá mô hình 7. Quay lại một trong các bước 1-4 nếu cần CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 8Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Phân loại các phương pháp nhận dạng Theo dạng mô hình sử dụng: phi tuyến/tuyến tính, liên tục/gián đoạn, mô hình thời gian/tần số Theo dạng số liệu thực nghiệm: chủ động/bị động Theo mục đích sử dụng mô hình: trực tuyến, ngoại tuyến Theo thuật toán ước lượng mô hình: — bình phương tối thiểu (least squares, LS), — phân tích tương quan (correlation analysis), phân tích phổ (spectrum analysis), — phương pháp lỗi dự báo (prediction error method, PEM) — phương pháp không gian con (subspace method). Nhận dạng vòng hở/vòng kín CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 9Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Nhận dạng vòng hở/vòng kín QUÁ TRÌNHu y a) Nhận dạng vòng hở QUÁ TRÌNHBỘ ĐIỀU KHIỂN u yr b) Nhận dạng vòng kín CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 10Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Đánh giá và kiểm chứng mô hình Tốt nhất: Bộ số liệu phục vụ kiểm chứng khác bộ số liệu phục vụ ước lượng mô hình Đánh giá trên miền thời gian: — h là chu kỳ trích mẫu tín hiệu (chu kỳ thu thập số liệu) — k là bước trích mẫu tín hiệu (bước thu thập số liệu) – y là giá trị đầu ra đo được thực nghiệm — là giá trị đầu ra dự báo trên mô hình Đánh giá trên miền tần số 2 1 1 ˆ[ ( ) ( )] N k y kh y kh N ε = = −∑ yˆ ˆ( ) )max 100% ( ) G j G jE G jω ω ω ω∈ ⎧ ⎫− (⎪ ⎪= ×⎨ ⎬⎪ ⎪⎩ ⎭O CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 11Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Chú ý về các ₫ầu vào-ra Mô hình thực nghiệm thể hiện cả đặc tính quá trình, đặc tính thiết bị đo và thiết bị chấp hành (thậm chí cả hệ thống truyền thống)! TT u (tín hiệu mở van) y (tín hiệu ₫o) CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 12Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4.1 Nhận dạng dựa trên ₫áp ứng quá ₫ộ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 13Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Xấp xỉ vềmô hình ₫ơn giản Đáp ứng quán tính (a): có thể xấp xỉ thành mô hình quán tính bậc nhất hoặc bậc hai có trễ — FOPDT: first order plus dead-time — SOPDT: second order plus dead-time Đáp ứng dao ₫ộng tắt dần (c): có thể xấp xỉ thành mô hình dao động bậc hai (SOPDT). Đáp ứng tích phân (d): có thể đưa về xấp xỉ thành mô hình quán tính bậc nhất hoặc bậc hai có trễ cộng thêm thành phần tích phân. Đáp ứng quán tính - ngược (b): mô hình có chứa điểm không nằm bên phải trục ảo (hệ pha không cực tiểu) => cần phương pháp chính xác hơn CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 14Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Phương pháp kẻ tiếp tuyến Mô hình FOPDT: ˆ ( ) 1 LskG s e Ts −= + CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 15Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụ quá trình có mô hình lý tưởng Mô hình ước lượng: 5 2( ) ( 1) G s s = + 2.22ˆ ( ) 1 3.25 sG s e s −= + ——— mô hình lý tưởng, — — mô hình ước lượng CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 16Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Phương pháp hai ₫iểm qui chiếu Mô hình FOPDT: ˆ ( ) 1 LskG s e Ts −= + 2 1 1 2 2 1.5( ) 1.5( /3) T t t L t t t T = − = − = − CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 17Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụ quá trình có mô hình lý tưởng t1 = 3.55s, t2 = 5.45s => T = 1.5(5.4s — 3.5s) = 2.85s và L = 5.45s — 2.85s = 2.6s. Mô hình ước lượng: 5 2( ) ( 1) G s s = + 2.62ˆ ( ) 1 2.85 sG s e s −= + ——— mô hình lý tưởng, — — mô hình ước lượng CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 18Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Phương pháp diện tích Mô hình FOPDT: ˆ ( ) 1 LskG s e Ts −= + T + L Δy∞ = kΔu A0 A1 [ ] 0 0 ( ) t AT L k u y y t dt k u ∞ ∞ + = Δ Δ − Δ = Δ ∫ 01 T L ydteAT k u k u + Δ= =Δ Δ ∫ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 19Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Phương pháp hai ₫iểm qui chiếu Mô hình SOPDT Hệ số khuếch đại tĩnh xác định dựa trên giá trị xác lập Thời gian trễ xác định dựa trên kẻ tiếp tuyến tại điểm uốn (hoặc phân tích số liệu trên máy tính) Chọn hai điểm qui chiếu T1 và T2 (ví dụ tương ứng với 33% và 67% giá trị xác lập): Giải được bằng phương pháp số, không có gì phức tạp nếu sử dụng các công cụ tính toán như MATLAB (ví dụ hàm fsolve trong Optimization Toolbox) 1 2 ˆ ( ) (1 )(1 ) LskG s e T s T s −= + + 2 1 2 1 1 2 ( )1 0, 1,2 i it L t L T T iy tT e T e i T T y − −− − ∞ Δ−+ − = =− Δ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 20Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụ quá trình có mô hình lý tưởng Mô hình ước lượng: k = 1.08, L = 12.3s T1 = 2.9985s và T2 = 2.9986s 5 2( ) ( 1) G s s = + (——— mô hình lý tưởng, — — mô hình FOPDT, —⋅—⋅ mô hình SOPDT) CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 21Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Mô hình chứa khâu tích phân Mô hình hàm truyền: Có thể đưa về nhận dạng mô hình FOPDT hoặc SOPDT : — Sử dụng tín hiệu kích thích dạng xung thay cho tín hiệu bậc thang. — Sử dụng tín hiệu kích thích dạng bậc thang, nhưng lấy số liệu là đạo hàm của tín hiệu đầu ra thay cho trực tiếp giá trị đầu ra. Nhược điểm: có thể đưa quá trình ra khỏi phạm vi làm việc cho phép. 1 (1 ) Ls IT D kG e s Ts −= + 2 1 2(1 )(1 ) Ls IT D kG e s T s T s −= + + CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 22Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4.2 Phương pháp phản hồi rơ-le Åström và Hägglund đưa ra năm 1984 để ước lượng hệ số khuếch ₫ại tới hạn Ku và chu kỳ dao ₫ộng tới hạn Tu => chỉnh định bộ PID theo phương pháp Ziegler-Nichols 2 Thực chất là một phương pháp tần số, chỉ nhận dạng được đặc tính tần số tại tần số tương ứng với 180O của hệ kín Một trong những phương pháp nhận dạng hệ kín được sử dụng nhiều nhất bởi các ưu điểm: — Đơn giản, dễ tiến hành — Ít chịu ảnh hưởng của nhiễu — Nhận dạng hệ kín xung quanh điểm làm việc CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 23Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Cách thức tiến hành G(s)u yr=0 +d -d 1 4 ( )u u dK G j aω π= = CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 24Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4.3 Thuật toán bình phương tối thiểu Giả sử quá trình có thể được mô tả bởi — y(ti) là giá trị của đại lượng quan sát tại thời điểm ti — là vector tham số của mô hình cần xác định — là vector hàm biết trước (vector hồi qui) cần được lựa chọn nhằm tối thiểu hóa hàm mục tiêu cho một khoảng thời gian quan sát [t1, tN]: 1 1 2 2( ) ( ) ( ) ( ) ( )Ti i i n i n iy t t t t tϕ θ ϕ θ ϕ θ ϕ θ= + + + =" θ Tϕ [ ]1 2 Tnθ θ θ θ= [ ]1 2( ) ( ) ( ) ( )T i i i n it t t tϕ ϕ ϕ ϕ= θ ( ) ( )22 1 0 ˆ( , ) ( ) ( ) ( ) ( ) N N T N i i i i i i V t y t y t y t tθ ϕ θ = = = − = −∑ ∑ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 25Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Sử dụng các ký hiệu: Ta có thể viết Đưa về bài toán tìm nghiệm tối ưu toàn phương Nghiệm tối ưu với khả đảo và n ≤ N (ĐK kích thích) 1( ) , ( ) T N n T N t t ϕ ϕ × ⎡ ⎤⎢ ⎥Φ = Φ∈ℜ⎢ ⎥⎢ ⎥⎣ ⎦ # 1 1 ( ) , ( ) N N y t y t ψ ψ × ⎡ ⎤⎢ ⎥= ∈ℜ⎢ ⎥⎢ ⎥⎣ ⎦ # θ ψΦ = ˆ argmin ( ) ( )Tθ ψ θ ψ θ⎡ ⎤= − Φ −Φ⎣ ⎦ 1 †ˆ ( )T Tθ ψ ψ−= Φ Φ Φ = Φ TΦ Φ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 26Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ước lượng tham sốmô hình FIR Mô hình đáp ứng xung hữu hạn (finite impulse response, FIR): Xác định dãy trọng lượng { gi } Đặt vector tham số: Vector hồi quy: 1 ( ) ( ) n i i y t g u t i = = −∑ [ ]1 2 Tng g g= θ [ ]( ) ( 1) ( 2) ( )T t u t u t u t n= − − −ϕ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 27Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Chọn thời gian quan sát từ (n + 1) đến t, ta có: u(t) phải đảm bảo điều kiện kích thích. Giả sử tín hiệu bậc thang được chọn, khả năng rất cao là một số cột của Φ sẽ giống nhau hoàn toàn và do đó phụ thuộc tuyến tính. => Tín hiệu thích hợp nhất là dạng ngẫu nhiên, ví dụ ồn trắng hoặc PRBS (pseudo random binary signal) [ ]( 1) ( 2) ( ) Ty n y n y t= + + "ψ ( ) ( 1) (1) ( 1) ( 2) ( ) u n u n u u t u t u t n ⎡ ⎤−⎢ ⎥⎢ ⎥= ⎢ ⎥⎢ ⎥− − −⎣ ⎦ " # # # " Φ 1 †ˆ ( )T T−= =Φ Φ Φ Φθ ψ ψ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 28Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụ ước lượng mô hình FIR Mô phỏng đáp ứng bậc thang đơn vị của quá trình có hàm truyền: chu kỳ trích mẫu tín hiệu T = 0.5s, giới hạn quan sát t = 100T, chiều dài dãy trọng lượng n = 40 1.5 2 2( ) ( 2)( 3)( 0.6 1.09) sG s e s s s s −= + + + + CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 29Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ước lượng tham sốmô hình ARX 1 1( ) ( ) ( ) ( ) ( )A q y t B q u t d e t− −= − + 1 1 1 1 1 0 1 ( ) 1 ( ) na na nb nb A q a q a q B q b b q b q − − − − − − = + + + = + + + " " Giả sử quá trình được mô tả bởi mô hình ARX: trong đó d > 0 (cho trước) và 1 0 1 ( ) ( 1) ( ) ( ) ( 1) ( ) ( ) na a nb b y t a y t a y t n b u t d b u t d b u t d n e t = − − − − − + + − + − − + + − − + " " Phương trình được viết lại dưới dạng CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 30Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS [ ]1 0 T na nba a b b= " "θ [ ]( ) ( 1) ( ) ( ) ( )T a bt y t y t n u t d u t d n= − − − − − − −" "ϕ ˆ( ) ( ) ( ) ( ) ( )Ty t t e t y t e t= + = +ϕ θ ta có thể viết Đặt vector tham số mô hình cần xác định là và véc tơ hồi quy Mô hình tốt nhất được coi là mô hình đưa ra dự báo lỗi nhỏ nhất theo nghĩa bình phương tối thiểu, tức là ( )2 1 ˆ ˆargmin ( ) ( , ) N i i i y t y t = = −∑θ θ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 31Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Φ 1a bm n n+ + − Dễ thấy rằng ma trận cần phải có số hàng lớn hơn hoặc bằng số cột và vì thế giới hạn quan sát t cần được chọn ít nhất bằng Đặt và chọn thời gian quan sát từ m đến t, ta có và 1 †ˆ ( )T Tθ ψ ψ−= Φ Φ Φ = Φ ( 1) ( ) ( ) ( ) ( 1) ( ) ( ) ( ) y m y m na u m d u m d nb y t y t na u t d u t d nb ⎡ ⎤− − − − − − −⎢ ⎥⎢ ⎥= ⎢ ⎥⎢ ⎥− − − − − − −⎣ ⎦ " " # # # # " " Φ max( , ) 1m na nb d= + + [ ]( ) ( ) Ty m y t= "ψ CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 32Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Ví dụ quá trình có mô hình lý tưởng được mô phỏng cho trường hợp không có nhiễu đo và có nhiễu tạp trắng (tỉ lệ NSR 5%) để lấy số liệu Chu kỳ trích mẫu T = 0.5s, giới hạn quan sát t = 10s (20*T) Cấu trúc mô hình được chọn: na = nb = 3, d = 3 Kết quả kiểm chứng mô hình nhận được 1.5 2 2( ) ( 2)( 3)( 0.6 1.09) sG s e s s s s −= + + + + CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 33Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Lựa chọn cấu trúc mô hình Thời gian trễ biết trước: chọn na = nb và tiến hành ước lượng tham số theo một quy trình lặp, bắt đầu với một số nhỏ cho đến khi sai lệch mô hình (kiểm chứng dựa trên bộ số liệu thực nghiệm khác) có thể chấp nhận được. Thời gian trễ chưa biết trước: tiến hành như trên nhưng sau đó kiểm tra các tham số của mô hình. Những tham số đầu của đa thức tử số có giá trị xấp xỉ không cho biết thông tin về thời gian trễ của quá trình => giảm bậc của cả hai đa thức tử và mẫu (tức na và nb) đúng bằng số tham số của xấp xỉ không, sau đó chạy lại thuật toán ước lượng tham số một lần nữa để tìm ra mô hình có trễ thực. CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 34Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4.4 MATLAB Identification Toolbox Biểu diễn số liệu thực nghiệm Data = iddata(y,u,Ts) Dạng mô hình sử dụng: — Đáp ứng tần số: tạo mô hình bằng lệnh idfrd — Các mô hình đa thức (ARX, ARMAX, Box-Jenkins, PE,...): tạo mô hình bằng các lệnh idpoly, idarx, ... — Mô hình trạng thái: tạo mô hình bằng lệnh idss Thuật toán ước lượng môhình: — Mô hình FIR: hàm impulse — Mô hình đáp ứng tần số: hàm spa và etfe — Mô hình ARX và AR: hàm arx, ax, iv4 và ivx — Ước lượng mô hình ARMAX và ARMA: hàm armax — Ước lượng mô hình trạng thái: hàm n4sid CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 35Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS % create simulation data G = zpk([],[-0.3+j -0.3-j -5 -9],2, 'Inputdelay',1.5); h = 0.5; time = [0:h:20]'; u = randn(size(time)); y = lsim(G,u,time); % estimate model parameters data = iddata(y,u,h); M1 = arx(data,[3 3 3]); M2 = arx(data,[4 4 3]); % plot step responses step(M1,'k+',M2,'k.',20); hold on; step(G,'k-',20); grid on; 1.5 2 2( ) ( 5)( 9)( 0.6 1.09) sG s e s s s s −= + + + + Ví dụ quá trình có mô hình lý tưởng Mã chương trình CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 36Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 37Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS 2.4.5 Lựa chọn phương pháp nhận dạng Quá trình cho phép nhận dạng chủ động và đối tượng có thể xấp xỉ về mô hình FOPDT (hoặc có thể có thêm thành phần tích phân): — Phương pháp hai điểm qui chiếu theo đơn giản và dễ áp dụng trực quan nhất, — Nếu có nhiễu đo và thuật toán được thực hiện trên máy tính thì phương pháp diện tích cho kết quả chính xác hơn. Quá trình cho phép nhận dạng chủ động và phương pháp thiết kế điều khiển sử dụng trực tiếp mô hình gián đoạn: — Nên chọn các phương pháp ước lượng dựa trên nguyên lý bình phương tối thiểu áp dụng cho mô hình phù hợp với bài toán điều khiển (FIR, ARX, ARMAX,). CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 38Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Quá trình không cho phép nhận dạng chủ động vòng hở: — Phương pháp nhận dạng dựa trên phản hồi rơ-le và các phiên bản cải tiến tỏ ra tương đối đa năng và đặc biệt phù hợp cho thiết kế điều khiển trên miền tần số. — Nếu chất lượng mô hình cần cao hơn thì nên áp dụng các phương pháp bình phương tối thiểu. Quá trình hoàn toàn không cho phép nhận dạng chủ động: — Nếu phương pháp thiết kế điều khiển sử dụng trực tiếp mô hình gián đoạn thì các phương pháp bình phương tối thiểu là phù hợp nhất. — Chỉ nên sử dụng phương pháp phân tích phổ tín hiệu khi phương pháp thiết kế điều khiển hoàn toàn trên đặc tính tần số. CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 39Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Hiểu rõ các yếu tố cơ bản trong xây dựng mô hình bằng phương pháp thực nghiệm Nắm được các vấn đề khó khăn, trở ngại trong các bước tiến hành nhận dạng Hiểu được nguyên tắc cơ bản và có được kỹ năng tự thực hiện được (bằng mô phỏng) phương pháp ước lượng các mô hình đơn giản dựa trên đáp ứng bậc thang đơn vị/phương pháp phản hồi rơ-le Nắm được nguyên tắc cơ bản của phương pháp bình phương cực tiểu, áp dụng được trên hai lớp mô hình FIR và ARX (thông qua mô phỏng) Nắm được sơ lược về chọn phương pháp Tóm tắt yêu cầu bài giảng CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt 40Chương 2: Mô hình quá trình – 2.4 Mô hình hóa thực nghiệm © 2006 - HMS Đọc thêm — Chương 4 cuốn sách giáo trình: Cơ sở hệ thống điều khiển quá trình. — Cuốn sách “Nhận dạng hệ thống điều khiển” (tác giả PGS. Nguyễn Doãn Phước) — Cuốn sách “System Identification — Theory for Users” (tác giả: L. Ljung). Câu hỏi, bài tập: — Các câu hỏi và bài tập cuối chương 4 trong sách giáo trình — Sử dụng MATLAB, chạy lại các ví dụ trong bài giảng và trong chương 4 của cuốn sách — Tự lấy ví dụ và áp dụng các phương pháp đã học. Phần tự học/tự nghiên cứu CuuDuongThanCong.com https://fb.com/tailieudientucntt
File đính kèm:
- bai_giang_dien_khien_qua_trinh_chuong_2_phan_2_mo_hinh_qua_t.pdf